Chúng ta hãy tự đặt câu hỏi và tự trả lời mình 7 câu này, lần lượt từng câu một, bạn sẽ chọn được phương thức sống phù hợp với mình để có được hạnh phúc niềm vui.
Câu trả lời đương nhiên là không, cây con phải trải qua mưa dập gió vùi mới có thể trở thành cây đại thụ cao lớn giữa trời.
Rất nhiều ông bố bà mẹ quá nuông chiều con cái mình, chỉ cần bản thân có gì thì sẽ dốc hết toàn bộ cho con. Sau khi con trưởng thành, thậm chí là thành gia lập nghiệp, cha mẹ vẫn lo liệu cho con mọi chuyện trong ấm ngoài êm.
Dẫu có chung sống với con cái hay không, hay giáo dục các cháu, các bậc phụ huynh đều nên nhớ rằng con trẻ cần học được năng lực độc lập tự chủ. Sẽ có một ngày chúng ta phải rút lui khỏi cuộc sống của con để chúng tự mình đối diện với thế giới. Làm người, đặc biệt là cha mẹ, cần phải học cách buông tay.
Câu trả lời đương nhiên là không, sao lại ngốc nghếch như vậy!
Nhưng những chuyện tương tự như vậy lại không ngừng xảy ra trong cuộc sống của chúng ta. Ví như, mắng nhiếc người khác một cách không cần thiết, bản thân lãng phí quá nhiều thời gian để phiền muộn nhưng cũng chẳng thể nuốt trôi. Chúng ta không thể vì sai lầm của người khác mà hạ thấp tố chất của bản thân, trở thành kiểu người mà chính bản thân mình cũng không thích.
Nói nhiều sẽ khiến người khác tổn thương, so đo quá nhiều sẽ tổn hại tinh thần, vừa nhọc thân vừa nhọc tâm, chi bằng coi nhẹ, nhìn thoáng, tự giải thoát cho tâm mình, sống bình yên mỗi ngày. Làm người sao phải làm khó bản thân!
Câu trả lời đương nhiên là không.
Nhưng theo quan sát, có người sau khi nghe lời khuyên của những người thành công, đã hỏi người khác rằng: Liệu có khó không?
Kỳ thực bất kỳ một thành quả nào, đều có được sau khi trải qua gian khó. Chúng ta quả thực không nên ngưỡng mộ người khác mà oán hận số mệnh của bản thân. Làm người cần dựa vào chính mình.
Câu trả lời đương nhiên là không, đó gọi là “lo bò trắng răng”.
Nhưng, một vài người nhìn thấy số người mắc bệnh nan y quá nhiều, bèn lo nghĩ quá mức, dẫu chỉ là bệnh vặt cũng khiến họ vô cùng hoảng sợ.
Có thể đi bao xa trên con đường nhân sinh, không quyết định bởi thân thể của chúng ta, mà quyết định ở tâm thái và nhân quả biết bao đời. Làm người cần tin tưởng vào bản thân, mới có thể là chính mình!
Câu trả lời đương nhiên là không.
Nhưng lại có người dốc sức đầu tư mở quán cà phê, quán ăn, hay mở công ty mà bản thân căn bản không hiểu chút gì về nó. Họ đã tiêu hết số tiền tích lũy của mình, nợ nần chồng chất vì làm một nhà đầu tư mơ hồ, đa số lỗ nhiều hơn lãi. Phải chăng bản thân mình đang có vấn đề? Làm người, cần học cách tự phản tỉnh!
Câu trả lời là có nhưng không dám.
Đúng vậy, chúng ta thường rút lui khi không nên rút lui. Bởi vì sợ thất bại sẽ không dám thử để thành công và quên mất câu “tận cùng của đêm đen là nơi bình minh bắt đầu”. Làm người sao lại nỡ buông tay?
Câu trả lời là không.
Nhưng chúng ta lại thường nói rằng: Đợi tôi về hưu tôi sẽ làm những việc mình muốn, đợi con cái trưởng thành rồi, tôi sẽ có thể…
Chúng ta đều cho rằng ngày còn rộng tháng còn dài, nhưng lại lãng phí sinh mệnh trong sự chờ đợi.
Nếu hiện tại có thể nỗ lực tiến gần hơn tới cuộc sống lý tưởng, chúng ta sẽ không phải sống đến nửa đời người mới nhìn thấy kết cục mình không mong muốn nhất, không thể vĩnh viễn dừng lại trong sự chờ đợi!
Mong rằng mỗi người đều sáng suốt, trân quý những gì mình đang có, vô ưu vô lo bước trên hành trình cuộc đời mình.
(Sưu tầm)
Xem thêm:
Hôm Thứ Năm, ICC tuyên bố bắt các quan chức cao cấp của Israel quy…
Nước giải khát có hàm lượng đường trên 5g/100ml dự kiến phải chịu thuế tiêu…
Trong vòng một tuần, huyện Nông Sơn (tỉnh Quảng Nam) đã phát hiện 5 con…
Tại Trung Quốc vào tháng trước chứng kiến hiện tượng hiếm thấy khi nước biển…
Viện trưởng Viện Y Dược học dân tộc TP.HCM - ông Huỳnh Nguyễn Lộc bị…
Vào ngày 28/7, mẹ của Hoàng Diên Thu phát hiện con trai mất tích, cả…