
Đừng vừa là thương, vừa là nợ
Khi mẹ tôi mất, tôi bỏ lên Đà Lạt. Đêm giao thừa đầu tiên, không có bà bên cạnh. Tôi nâng ly rượu, chợt nhớ “hạt cơm rơi”…
Khi mẹ tôi mất, tôi bỏ lên Đà Lạt. Đêm giao thừa đầu tiên, không có bà bên cạnh. Tôi nâng ly rượu, chợt nhớ “hạt cơm rơi”…

Kinh Dịch có câu: “Phu thiểu giả, đa chi sở quý dã”, ý rằng phàm mọi việc lấy “ít” làm quý.

Lực lượng chống Pháp ở miền bắc lúc đó gồm có quân của Hoàng Kế Viêm, quân Cờ Đen của Lưu Vĩnh Phúc và quân Thanh.

Một người phải luôn suy nghĩ, có phòng bị trước mọi việc, ngay cả khi chưa có nguy hiểm nào xảy ra thì mới tránh được tai họa sau này.

Đời sống tinh thần ngày càng bức bối cũng tạo nên tính hung hăng của người Việt…

Cổ nhân tin rằng vận mệnh của con người là do Trời cao đã định đoạt từ trước, do đó người ta cần phải kính Trời hiểu mệnh.

Học sinh thời cổ đại cũng được yêu cầu nghiêm khắc và phải khổ luyện không kém học sinh ngày nay.

Sự ra đời của nhóm “Tự lực văn đoàn” vào năm 1934 như một làn gió mới…

Để có thể kết thành vợ chồng thì mối lương duyên giữa cả hai phải rất sâu đậm.

Danh từ “Sốc Miên” chẳng có gì là khó hiểu cả! Sốc (srok): làng xóm. Người Việt gốc Miên thích tập hợp gia cư thành một xóm, trên giống đất cao.

Một người vô sở cầu, tâm ý đơn giản, không tư lợi, khi giao thiệp với người khác dễ được người khác đón nhận.

Ngoại thân cây bút lớn là Trạng Nguyên, nội thân cây bút nhỏ là Hội nguyên. Có hai cây bút, thì trùng khoa trùng bảng. Anh em làm quan cùng triều

Giotto đã có ảnh hưởng sâu sắc đến sự trưởng thành của hội họa vào buổi đầu của thời kỳ Phục Hưng.

Người khác chính là chiếc gương của mình…

Trong Giang Sơn Xã Tắc thì Giang Sơn có nghĩa là sông núi, vậy còn Xã Tắc có nghĩa là gì?

Võ thuật là một phần nổi bật của văn hóa truyền thống. Những trường phái võ thuật nổi tiếng nhất đều bắt nguồn từ tín ngưỡng và có liên hệ với tu luyện…

Khoa thi năm 1733, trong Tam khôi thì triều đình không lấy Trạng nguyên hay Thám hoa, người đỗ đầu tức Bảng nhãn chính là Nhữ Trọng Thai.

Nhà tôi giờ, sân trước, sân sau, bên hông còn rộng. Tôi nghĩ thầm, hay mình thử trồng hoa cho nó giống người ta…