
Trí tuệ cổ nhân: Người trước trồng cây, người sau hưởng bóng mát
Người xưa tin rằng tổ tiên hành thiện tích đức thì con cháu được hưởng phúc báo, tổ tiên làm nhiều điều ác thì sẽ thất đức, khiến cho gia tộc lụi bại.
Người xưa tin rằng tổ tiên hành thiện tích đức thì con cháu được hưởng phúc báo, tổ tiên làm nhiều điều ác thì sẽ thất đức, khiến cho gia tộc lụi bại.

Triều đại Quang Trung trong lịch sử Việt Nam rất ngắn ngủi, vỏn vẹn có hơn mười năm. Nhưng trong thời gian ngắn ngủi ấy biết bao sự việc đã diễn ra…

Sự nông cạn và sâu sắc đó đến từ đâu? Nói ngắn gọn thì điều đó đến từ văn hóa.

Khi gặp khó khăn con người dễ đánh mất nguyên tắc, còn khi giàu sang quyền thế lại dễ sa vào cám dỗ và đánh mất nhân cách.

Trong các bản sắc phong đời Cảnh Hưng có ghi lại Đặng Trần Diễm là vị quan đa tài, lại có đạo đức mẫu mực nên được Vua tin dùng…

“Đắc tức cao ca thất tức hưu”, nhân sinh có lúc thất ý, cũng có khi đắc ý. Dẫu là đắc ý hay thất ý, nào có mấy người nghĩ ngợi gì đến thân tâm.

Công của chúa Nguyễn trong việc giữ nước thật không nhỏ.

Trong sử sách có câu chuyện nổi tiếng “bổng lộc của cha, con không nên hưởng” để nói về sự nghiêm khắc trong cách dạy con của người xưa.

Ngọc phả trong Đình làng Nhị Châu có ghi chép về 3 vị Hoàng tử của vua Lý Thái Tông, được xem là “Tam vị Đại Vương”.

Mãi sau này tôi mới hiểu con gái Hà Nội…

Mặc dù người xưa biết phong thủy có thể cải mệnh, nhưng vẫn răn dạy rằng: “Phúc địa phúc nhân cư”, có nghĩa là đất lành ắt có người lương thiện cư ngụ.

Làng Mộ Trạch có tên nôm là làng Chằm. Đây là ngôi làng nổi tiếng về khoa bảng trong cả nước: “Tiền làng Đọc, thóc làng Nhữ, chữ làng Chằm”.

Người hiền đức thời xưa ở trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng có thể ngủ mà không nằm mộng, tỉnh dậy thì không lo không sầu…

Tuy có danh là quan của nhà Minh, nhưng Lê Lợi cũng không xấu xa, lại thường chiêu hiền đãi sĩ…

Giống như chúng ta mài giũa đá nguyên thủy của kim cương, chúng ta mài giũa con người chúng ta sao cho bản chất vốn có sẵn được lộ ra.

Cuộc đời Nguyễn Văn Giao là một tấm gương bền chí trau dồi tri thức, nên dù từng bị cấm thi, cuối cùng ông vẫn đỗ Thám hoa.

Người có lòng biết ơn là người thấu hiểu đạo lý của tự nhiên, đạo lý làm người.

Vào thời cổ đại, người thầy không chỉ là người truyền thụ kiến thức mà còn là người truyền đạo.