Văn Hóa

Vài ghi chép kỳ lạ về chuyện báo mộng được làm quan

Cổ nhân cho rằng con người trong thế gian không chỉ có tuổi thọ dài hay ngắn, mà công danh lợi lộc cũng đều đã được an bài định sẵn. Hết thảy điều đó là tùy theo nhân quả của những kiếp trước. Tất nhiên cũng có một số người mặc dù vận mệnh đã được an bài từ trước, nhưng vì kiếp này có được đức hạnh cao quý, hoặc đã tạo nghiệp lớn, làm thay đổi vận mệnh, hoặc được kéo dài tuổi thọ, hoặc bị giảm thọ, có mệnh được phát tài, được làm quan, hoặc bị mất tiền tài, đánh mất phúc lộc. Dưới đây là một số câu chuyện kỳ lạ được ghi chép trong bộ tùy bút “Dũng tràng tiểu phẩm” của Chu Quốc Trinh triều Minh và “Sào lâm bút đàm” của Cổng Vĩ triều Thanh.

(Tranh minh họa: Public Domain)

Tể tướng triều Minh và hai giấc mộng

Dương Đình Hòa phục vụ triều đại nhà Minh dưới thời của bốn vị Hoàng đế là: Hiến Tông, Hiếu Tông, Vũ Tông và Thế Tông. Ông là Tể tướng thời Hoàng đế Vũ Tông và Thế Tông. Ông là một viên quan thanh liêm, chính trực. Mặc dù nhiều năm giữ chức quan cao, nhưng ông sống thanh bần trong một ngôi nhà đơn sơ.

Dương Đình Hòa lên 4 tuổi đã biết thanh luật, 7 tuổi mỗi ngày đọc mấy quyển sách, lên 12 tuổi đã đỗ cử nhân trong kỳ thi hương. Khi còn nhỏ tuổi, Dương Đình Hòa từng một lần mơ thấy cổng trời mở ra, bên cạnh cổng có một cây cột có khắc dòng chữ: “Tế xương thì nhi công hiển”, ý tứ là khi nhà Minh phục hưng, địa vị của ông cũng sẽ vô cùng hiển hách.

Sau khi Dương Đình Hòa đỗ cử nhân vào năm 12 tuổi thì đến năm 19 tuổi ông thi đỗ tiến sĩ và được phong chức Hàn lâm kiểm thảo. Vào thời Hoàng đế Minh Hiếu Tông, Dương Đình Hòa được làm thầy dạy học của hoàng thái tử Chu Hậu Chiếu (sau này là Minh Vũ Tông). Sau khi Hoàng đế Minh Vũ Tông lên ngôi, Dương Đình Hòa lần lượt được bổ nhiệm làm Đông Các đại học sĩ, Thiếu phó kiêm Thái tử thái phó, Cận thân điện đại học sĩ. Năm 1512, ông trở thành Thủ phụ.

Sau khi Hoàng đế Minh Vũ Tông băng hà, Dương Đình Hòa đã trù tính và diệt trừ được kẻ gây họa loạn triều chính là Bình Lỗ Bá Giang Bân, lập em trai họ của Minh Vũ Tông là Chu Hậu Thông lên kế vị. Đây chính là Minh Thế Tông, cũng chính là Gia Tĩnh Đế. Khi vua Thế Tông chưa đến được kinh thành, Dương Đình Hòa đã nắm giữ toàn bộ triều chính trong suốt 38 ngày. Ông loại bỏ những chính sách có ảnh hưởng xấu dưới thời Vũ Tông, được cả trong và ngoài triều đình khen ngợi. Người đời sau ca ngợi ông là “diệt đại gian, quyết đại sách, cứu giúp trong lúc nguy nan, bình định phản loạn, có công lao với xã tắc.” Thậm chí, hậu thế còn đặt ông sánh ngang với hai vị Tể tướng vang danh là Chu Bột thời Tây Hán và Hàn Kỳ thời Bắc Tống.

Sau khi Minh Thế Tông lên ngôi, Dương Đình Hòa được phong làm Tả trụ quốc. Sau đó, do bất đồng ý kiến với Thế Tông, ông bị bãi chức quan và trở về quê hương. Năm 1528, ông bị tước chức vị trở thành dân thường. Năm sau ông qua đời, hưởng thọ 71 tuổi. Đến thời Minh Mục Tông đã khôi phục chức quan và truy tặng ông làm Thái bảo, thụy hiệu “Văn Trung.” Trước khi Dương Đình Hòa qua đời, ông đã kể rằng mình lại một lần nữa mộng thấy cổng trời mở ra và có hai người cầm cờ dẫn ông rời đi. Sau đó, ông qua đời.

Thần nhân báo mộng cho Nghiêm Nột

Nghiêm Nột đỗ Tiến sĩ năm Gia Tĩnh thứ 20 thời Minh Thế Tông (năm 1541), sau đổi thành Thứ cát sĩ, được phong chức Hàn Lâm biên tu. Ông lần lượt giữ các chức Thái thường tự thiếu khanh, Lễ bộ tả thị lang, Lễ bộ hữu thị lang, Lại bộ thượng thư kiêm Vũ anh điện đại học sĩ. Ông trợ giúp cho Thủ phụ nội các Từ Giai, chấn chỉnh những quan lại tham ô tham nhũng dưới thời Nghiêm Tung giữ chức Thủ phụ.

Ngay từ khi Nghiêm Nột bước vào con đường làm quan, ông đã mộng thấy một vị thần tiên mở ra hai tờ giấy hướng về phía ông. Một tờ ghi “Văn Chính”, vị Thần tiên nói: “Cái này là để trao cho Hoa Đình Từ tướng công”. Tờ còn lại ghi “Văn Thanh”, vị Thần tiên nói: “Cái này trao cho tướng công”. Hoa Đình Từ tướng công chính là Từ Giai. Sau khi Từ Giai qua đời, ông được truy tặng thụy hiệu “Văn Trinh”, “Trinh” (trung trinh) có thể được hiểu là “Chính” (ngay chính trung thực). Sau khi Nghiêm Nột qua đời, ông được truy tặng thụy hiệu “Văn Tĩnh”. Nét viết của “Văn Tĩnh” cũng tương tự như “Văn Thanh” (thanh và tĩnh đều mang ý làm sạch, dẹp yên). Có lẽ đây hẳn là điềm báo trước cho Nghiêm Nột biết rằng, khi Từ Giai chủ trì triều chính thì Nghiêm Nột trở thành một vị trọng thần, hai người đồng tâm giúp đỡ việc triều chính.

Trong “Minh sử – Nghiêm Nột truyện” ghi lại rằng khi Nghiêm Nột phụ trách Lại bộ, vì để thay đổi tình trạng quan lại tham nhũng do Nghiêm Tung gây ra, ông và các đồng liêu đã soạn ra điều luật gồm ba chương có ảnh hưởng rất lớn đến triều chính đương thời:

  • Một là khi muốn thảo luận về công việc thì đến nha môn của Lại bộ, không được phép đến nhà riêng.
  • Hai là cẩn thận tuyển chọn các quan chức cấp trung của Lại bộ như Lang trung, Chủ sự, ngăn chặn tham nhũng, thời đó gọi việc này là “Vụ ức bôn cạnh” (hạn chế đua chen tranh giành).
  • Ba là tuyển chọn nhân tài không cần câu nệ vào thâm niên, cho dù là quan lại nhỏ ở châu hay huyện, chỉ cần có thành tích xuất sắc thì phải được đặc cách thăng chức.

Năm 1565, Nghiêm Nột nhân bị bệnh nên từ quan về quê. Năm sau, Minh Thế Tông băng hà, Nghiêm Nột không quay lại làm quan nữa mà ở nhà phụng dưỡng cha mẹ già. Năm 1584 ông qua đời, hưởng thọ 74 tuổi. Ông được truy tặng Thiếu bảo, thụy hiệu Văn Tĩnh.

Trần Hiên không làm được quan lớn như trong mộng

Vào thời vua Tống Huy Tông, có một vị Long đồ các trực học sĩ tên là Trần Hiên, tự Nguyên Dư, người vùng Kiến Dương, Phúc Kiến. Theo “Tống sử” ghi chép, Trần Hiên qua đời năm 84 tuổi. Trong thời gian đảm nhiệm chức quan, ông can đảm dám nói lời thẳng thắn, thường xuyên dâng thư chỉ ra những tệ nạn của triều chính. Ông từng nhiều lần khuyên nhủ vua Tống Huy Tông phải thanh tịnh trong công việc triều chính, noi theo Hán Văn Đế, Hán Cảnh Đế thực hành tiết kiệm.

Lúc Trần Hiên chưa đỗ đạt, ông từng có một giấc mộng. Trong mộng, ông đi đến một phủ quan. Phía trước phủ có hai cánh cửa cao, trên mỗi cánh cửa đều có một tấm biển vàng có khắc chữ. Một tấm biển ghi “Tả thừa Trần Hiên” còn tấm biển kia ghi “Hữu thừa Hoàng Lý”.

Sau này, vào năm Gia Hữu thứ 8 thời Hoàng đế Tống Nhân Tông (năm 1063), Trần Hiên thi đỗ tiến sĩ hạng thứ hai. Ông lần lượt giữ các chức vị Bình Giang Tiết độ Thôi Quan, Lễ bộ Lang trung, Trung thư Xá nhân, Binh bộ Thị lang kiêm Thị độc. Nhưng cuối cùng, con đường làm quan của ông đã dừng lại ở chức vị Long đồ các trực học sĩ thay vì giống trong mộng. Còn Hoàng Lý, người cùng thi đỗ tiến sĩ trong năm Gia Hữu, đã trở thành Thượng thư Hữu thừa dưới thời trị vì của Hoàng đế Tống Triết Tông, đúng với những điều trong giấc mộng.

Lúc Trần Hiên nằm mộng thấy việc này vẫn là vào thời Hoàng đế Tống Nhân Tông. Lúc đó, chức Tả thừa và Hữu thừa vẫn chỉ là ký lộc quan biểu thị cấp bậc chứ không phải tên gọi của chức vụ, mãi về sau mới trở thành chức quan cụ thể nắm giữ quyền hành to lớn trong triều đình.

Trần Hiên luôn nhớ giấc mộng xưa kia và cũng thường hay suy ngẫm vì sao con đường làm quan của bản thân lại không giống với những gì trong giấc mộng, còn Hoàng Lý thì lại không sai lệch chút nào. Mãi cho đến những năm cuối đời, Trần Hiên mới hiểu được nguyên nhân trong đó. Ông nói với các con trai của mình rằng:

“Cha từ một người dân thường trở thành quan, cả đời không hề làm việc gian dối. Nhưng chức quan hiện tại không giống như trong giấc mộng, cha nghĩ nguyên do là vì điều này. Lúc cha nhận chức Thái thủ ở Hàng Châu, có một vị quan lớn quyền quý rất tức giận với một người lính già, bèn áp giải ông ấy đến quan phủ, hy vọng có thể dùng hình trượng trừng phạt ông ấy. Người lính già này đã hơn bảy mươi tuổi, theo luật pháp thì không thể hình trượng được, nên cha đồng ý để gia đình ông ấy dùng tiền chuộc tội. Nhưng sau khi vị quan lớn kia biết được, viết thư đến trách mắng cha. Vậy là cha đã sai người đưa ông lão ấy đến, hạ lệnh phạt trượng đối với ông. Ông lão mất mạng trong khi chịu hình phạt. Chuyện này đã qua hai mươi năm rồi, cha luôn vì việc này mà day dứt, tự trách mình. Cha theo người khác làm trái pháp luật, hại đến mạng người, nên mới bị Trời trách phạt, cho nên chức vị làm quan mới không hiển hách. Các con phải lấy việc này để răn mình.”

Câu chuyện của Trần Hiên cho chúng ta bài học rằng, vận mệnh công danh và tài lộc là đã được định trước, nhưng nếu làm ra việc tổn đức thì phúc phận cũng sẽ bị cắt bỏ hoặc giảm bớt.

Theo Zhengjian.org
Tác giả: Lưu Hiểu
An Hòa biên tập

Xem thêm:

Mời xem video:

An Hòa

Published by
An Hòa

Recent Posts

‘Ngày Shen Yun’ được vinh danh ở Connecticut

Đoàn Nghệ thuật Shen Yun đã được tiểu bang Connecticut vinh danh về những đóng…

41 phút ago

Năm 2024, số vụ tấn công đánh cắp dữ liệu ngân hàng trên smartphone tăng 196%

Kaspersky cho biết, năm 2024, số vụ tấn công bằng mã độc trojan ngân hàng…

1 giờ ago

Trung Quốc kêu gọi các khách sạn lắp đặt cân để giải quyết tình trạng béo phì

Bộ Y tế Trung Quốc phát động hàng loạt các biện pháp kiểm soát tình…

2 giờ ago

Nga trục xuất 2 nhà ngoại giao Anh vì tội gián điệp

Thư ký thứ hai của đại sứ quán Anh tại Nga, và người phối ngẫu…

2 giờ ago

Pháp sẽ tài trợ quân đội Ukraine bằng tiền lãi từ tài sản Nga bị phong tỏa

Pháp sẽ sử dụng tiền lãi tích lũy thu được từ những tài sản bị…

3 giờ ago

Thủ tướng thúc giục Bộ Tài chính trình dự thảo Nghị quyết thí điểm tiền mã hóa trước 13/3

Ngày 13/3 là hạn cuối để Bộ Tài chính trình Thường trực Chính phủ hồ…

3 giờ ago