Doanh thu tài chính của Chính phủ Trung Quốc đã giảm. Ông Tập Cận Bình cau mày nhìn “túi tiền” đang cạn dần. Dù đã đạt đến đỉnh cao quyền lực cá nhân, nhưng bộ phận tài chính này lại không dễ kiểm soát. Đặc biệt là sự sụp đổ của thị trường chứng khoán năm 2015 và sự kiện 2.000 tỷ USD dự trữ ngoại hối biến mất vào cuối năm 2016. Điều này đã khiến ông Tập phải chịu khổ rất nhiều. Kể từ đó, ông đã quyết định xây dựng một bối cảnh tài chính có thể được kiểm soát, chắp vá hệ thống tài chính thủng lỗ chỗ. Hiện giờ, miếng vá cuối cùng đã rơi vào các sòng bạc ở Ma Cao.
(Bài viết của Đường Tân Nguyên thể hiện quan điểm riêng của cá nhân tác giả.)
Ngày 15/9, giá cổ phiếu của 6 sòng bạc tại Ma Cao lao dốc, gồm Sands China, Wynn giảm hơn 30%, MGM, SJM, Galaxy Entertainment Group (GEG) và Melco cũng giảm hơn 20%. Giá trị thị trường cộng dồn hàng ngày của 6 cổ phiếu sòng bạc này, đã bốc hơi gần 150 tỷ đô la Hồng Kông (tương đương 438.647 tỷ VNĐ). Sau đó, các cổ phiếu trên lại giảm thêm 2 ngày liên tiếp.
Một giám đốc điều hành ngành công nghiệp sòng bạc ở Ma Cao nói với báo chí rằng không có hy vọng ở Ma Cao. Vài năm qua, các nhà chức trách đã tăng cường các biện pháp quản lý, nhằm xua đuổi những người đánh bạc. Giờ đây, chính phủ can thiệp nhiều hơn vào hoạt động sòng bạc và quản lý tài chính, sẽ khiến các nhà đầu tư càng sợ hãi mà phải bỏ chạy.
Điều khiến ngành công nghiệp sòng bạc bối rối là, trong mệnh lệnh của chính quyền Tập Cận Bình, ngoài việc cử đại diện chính phủ “giám sát” các công ty sòng bạc, họ cũng muốn tăng tỷ lệ sở hữu cổ phiếu sòng bạc trong nước. Một quy tắc khác là, trước khi phân phối cổ tức, các công ty sòng bạc cần phải được sự chấp thuận của chính phủ.
Tháng 6/2022, giấy phép của 6 sòng bạc ở Ma Cao, gồm Wynn, MGM và Sands có trụ sở tại Las Vegas sẽ hết hạn.
Hiện tại, Ma Cao chỉ cấp 3 giấy phép sòng bạc cho các công ty của GEG, Wynn và SJM. Nhưng 3 công ty này đã chuyển nhượng giấy phép của họ cho Sands, Melco và MGM từ giấy phép chính thức, tức “giấy phép thứ cấp”.
Nói cách khác, nếu giấy phép thứ cấp bị hủy bỏ và chủ sở hữu giấy phép chính thức vẫn giữ nguyên, thì công ty do Hoa Kỳ tài trợ sẽ phải ra đi.
Ma Cao là nơi duy nhất ở Trung Quốc cho phép mở sòng bạc có quy mô gấp 6 lần Las Vegas của Hoa Kỳ. Ngành công nghiệp sòng bạc chiếm khoảng 80% thuế của chính phủ Ma Cao và 55,5% GDP của Ma Cao. Các nguồn tin trong ngành công nghiệp sòng bạc cho biết, Trung Quốc Đại Lục và Hồng Kông là hai nguồn khách hàng lớn nhất tại Ma Cao. Do hạn chế đi lại dưới thời dịch bệnh, gần đây các nhà chức trách đã thẳng tay đàn áp các kênh đánh bạc và tài trợ sòng bạc. Mọi người lo ngại rằng trong tương lai, quy mô thị trường sẽ còn bị kiểm soát chặt chẽ hơn.
Đột nhiên, chính sách “quốc tiến dân lui” đã vươn tới Ma Cao. Tin đồn thành lập một chi nhánh đảng trong sòng bạc đang rộ lên.
Trên thực tế, ông Tập Cận Bình muốn kiểm soát hơn nữa các sòng bạc. Bởi đây là trạm trung chuyển quan trọng cho việc thất thoát vốn. Tầng lớp quyền lực của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tiếp tục chuyển tiền ra nước ngoài, khiến lượng dự trữ ngoại hối của Trung Quốc liên tục sụt giảm.
Ví như tháng 6/2014, lượng dự trữ ngoại hối của Trung Quốc là gần 4.000 tỷ đô la Mỹ, đạt mức cao nhất mọi thời đại. Đến tháng 12/2016, trong dữ liệu chính thức, gần 1.000 tỷ đô la Mỹ đã biến mất. Trong năm 2014-2016, Trung Quốc dựa vào ngoại thương (xuất khẩu trừ nhập khẩu) để kiếm 1.485,36 tỷ USD. Số tiền này không làm tăng số tiền trên sổ sách, nghĩa là lượng dự trữ ngoại hối của Trung Quốc đã giảm ít nhất 2.000 tỷ USD.
Nói chung, có 4 kênh gây thất thoát vốn quy mô lớn của Trung Quốc. Thứ nhất là sử dụng các kênh thương mại xuất nhập khẩu. Thứ hai là sử dụng các ngân hàng ngầm. Thứ ba là sử dụng các ngân hàng trong và ngoài nước. Thứ tư là thông qua kênh đầu tư ra nước ngoài, mua bán và sáp nhập.
Có 3 nguồn dự trữ ngoại hối của Trung Quốc. Một là tiền mà Trung Quốc kiếm được từ việc xuất khẩu hang hoá sang các nước khác. Hai là tiền vay từ việc phát hành trái phiếu ở nước ngoài. Ba là các nguồn vốn quốc tế đầu tư vào Trung Quốc. Trên thực tế, trong lượng dự trữ ngoại hối của Trung Quốc, ĐCSTQ thực sự chỉ có thể sử dụng 300 đến 400 tỷ đô la Mỹ.
Ngày 8/2/2021, giới chức đã phát hành một bộ dữ liệu cho thấy: Trong 6 năm liên tục, kể từ năm 2015, Ngân hàng Trung ương ĐCSTQ đã phối hợp với Bộ Công an, Tòa án tối cao, Viện kiểm sát tối cao và Cơ quan quản lý nhà nước về ngoại hối, triển khai một chiến dịch đặc biệt, chống lại việc chuyển tiền bẩn qua các công ty nước ngoài và ngân hàng ngầm.
Từ năm 2017 đến nay, Cục Quản lý ngoại hối và cơ quan công an Trung Quốc đã phối hợp phá hơn 300 vụ hoạt động kinh doanh ngoại hối ngầm, điều tra xử lý hơn 6.000 vụ giao dịch ngoại hối bất hợp pháp qua ngân hàng ngầm.
Từ thông tin mà giới chức công bố có thể thấy, chính quyền Tập Cận Bình đã thực sự phát hiện ra những vấn đề tồn tại và muốn kiểm soát hệ thống tài chính. Kinh tế giống như cơ thể một con người, và tài chính lại giống như huyết mạch. Muốn khỏe mạnh thì trước tiên cần khí huyết lưu thông. Tuy nhiên, vài chục năm qua, ĐCSTQ đã mang đến tai họa cho đất nước và người dân, khiến nền kinh tế trở nên hỗn loạn, hệ thống tài chính thủng lỗ chỗ.
Kết quả là, tại các cuộc họp cấp trung ương, ông Tập Cận Bình liên tục lên tiếng, yêu cầu các bộ và ủy ban bên dưới, phải “nắm chắc điểm mấu chốt của việc ngăn ngừa rủi ro tài chính mang tính hệ thống.”
Tuy nhiên, lĩnh vực tài chính có những mối quan hệ phức tạp, và lợi ích đan xen. Hễ bất cẩn một chút là có thể gây ra khủng hoảng tài chính. Vậy nên khi xử lý sẽ giống như việc bóc một củ hành, tiến độ rất chậm, chỉ có thể dựa vào phương thức chắp vá, để trám lại từng chút một mà thôi.
Các quy định mới đối với Ma Cao cũng là một sự leo thang của các biện pháp từ năm ngoái.
Một lượng lớn người Trung Quốc ra nước ngoài với mục đích “du lịch đánh bạc”, được chính quyền Tập Cận Bình coi như một con đường khiến vốn bị thất thoát. Bộ Văn hóa và Du lịch Trung Quốc đã tăng cường kiểm soát các hoạt động du lịch như vậy và quyết định thiết lập hệ thống “danh sách đen”.
Ngày 26/8/2020, Bộ Văn hóa và Du lịch Trung Quốc đã ban hành một thông cáo liên kết với các bộ phận liên quan, đưa “các điểm du lịch sòng bạc xuyên biên giới” vào danh sách đen và hạn chế công dân Trung Quốc đến các thành phố liên quan.
Bộ Văn hóa và Du lịch cho rằng một số thành phố ở nước ngoài mở sòng bạc, thu hút du khách Trung Quốc ra nước ngoài đánh bạc, đã gây rối trật tự kinh doanh của thị trường du lịch nước ngoài. Đồng thời gây nguy hiểm đến an toàn cá nhân và tài sản của người Trung Quốc.
Các nhà chức trách chủ yếu nhằm vào một số tập đoàn trong phòng VIP của các sòng bạc ở Ma Cao. Bởi các tập đoàn này không chỉ thành lập doanh nghiệp ở Ma Cao, mà còn ở nhiều nước trong khu vực Đông Nam Á. Các doanh nghiệp này đã ảnh hưởng đến việc lượng dự trữ ngoại hối của Trung Quốc chảy ra nước ngoài. Nhiều người đến sòng bạc và nói rằng họ đi chơi. Nhưng thực chất họ đang đi rửa tiền và rửa sạch những đồng tiền không rõ nguồn gốc.
Đối với ông Tập Cận Bình mà nói, ông phải duy trì sự “ổn định” về mọi mặt trước Đại hội toàn quốc lần thứ 20 của ĐCSTQ vào năm sau, nhằm tạo nền tảng cho việc tái đắc cử của ông. Đồng thời, ông Tập cũng cần kiểm soát hệ thống tài chính và làm đầy “túi tiền”, kiểm soát cả quyền lực và tiền bạc.
Đường Tân Nguyên / Vision Times
(Bài viết thể hiện quan điểm riêng của cá nhân tác giả.)
Xem thêm:
Một tiệm vàng ở huyện Yên Thành (tỉnh Nghệ An) huy động tiền gửi tiết…
Ông Trần Quân (John Chen) bị kết án vì cùng đồng phạm hỗ trợ ĐCSTQ…
Các cuộc biểu tình tại Trung Quốc trong quý 3 năm nay đã tăng 27%…
Ngoại trưởng Andrey Sibiga cho biết Ukraine sẽ không chấp thuận nhượng bất kỳ lãnh…
Trong cuốn sách "Dũng tràng tiểu phẩm" của tác giả Chu Quốc Trinh đời nhà…
Đâu đó và ngay đây, vẫn có những người với người vẫn tin và thương…