
3 cảnh giới cao của đời người: Nhìn xa, nhìn thấu và xem nhẹ
Người có thể xem nhẹ thì hạnh phúc mới nhiều.
Người có thể xem nhẹ thì hạnh phúc mới nhiều.
Một câu trong “Cách ngôn liên bích” đã trở thành nếp sống mà nhiều gia đình xưa áp dụng để xây dựng một gia đình hưng vượng dài lâu.
Con người hiện đại ngày nay dường như rất sòng phẳng. Bảo một người làm một việc nào đó, người ấy nhất định phải hỏi lợi ích trước mắt thế nào.
Con người khi đến tuổi trung niên, có lẽ vinh nhục, được mất, thất bại hay thành công cũng đều đã từng trải qua…
Nhịn được cơn tức giận một lúc sẽ tránh được mối lo trăm ngày. Sự tình hôm nay có lớn đến mấy thì đến ngày mai cũng sẽ là chuyện cũ.
Một lão gia vừa có tiền vừa có danh vọng ao ước có được một chén trà quý…
Người xưa coi trọng phép tắc lễ nghi, thậm chí từ những điều nhỏ nhất cũng không thể hàm hồ. Vì sao lại như vậy?
May mắn kỳ thực là một năng lực.
Từ xưa đến nay, đa số người thành tựu được việc lớn lao, có thể bảo trì trạng thái tốt đẹp ấy được lâu dài, đều có đức tính khiêm tốn.
Những thành viên gia đình mà không chú trọng tu dưỡng đức hạnh thì lâu dần sẽ khiến gia đạo không ngừng suy vong.
Hàm nghĩa chân chính của chữ “bận” là gì?
“Người nhân đức sẽ không vì để thỏa mãn dục vọng cá nhân mà làm hại sinh mệnh, người trí tuệ sẽ không vì tham lợi mà làm tổn hại đạo nghĩa”.
Vô sự như hữu sự, hữu sự như vô sự.
Phiên tòa xử một phụ nữ ăn trộm bánh mì vì đói giữa thời kỳ Đại suy thoái ở Mỹ.
Nếu một người thực sự có thể nhìn thấu được các sự tình nơi thế gian thì người ấy sẽ không khó khăn để giữ được tâm bình khí hòa.
Là thiên đường hay địa ngục chỉ cách nhau trong một niệm. Cứ mở rộng trái tim, thay đổi góc nhìn, hạnh phúc sẽ tự nối gót theo nhau tìm đến.
Khi nội tâm đủ lớn mạnh thì vô luận có phát sinh sự tình gì đều có thể tự tin thong dong. Nhưng nội tâm lớn mạnh cần phải tu hành mới có được.
Mạnh Tử nói: “Bạn bè kết giao với nhau không cậy lớn bé, không cậy để có địa vị, cũng không cậy để có anh em gần gũi…”