
Tản mạn về “vô vi” trong đạo nhân sinh của Lão Tử
Nói đến Lão Tử thì không thể không bàn tới đạo “vô vi” mà ông diễn giải trong Đạo Đức Kinh.
Nói đến Lão Tử thì không thể không bàn tới đạo “vô vi” mà ông diễn giải trong Đạo Đức Kinh.
Người thực sự lợi hại, có bản sự chân chính, thì nhất định có chỗ hơn người, dù cho họ không tự thể hiện ra thì người khác cũng dễ dàng cảm nhận thấy được.
Có tâm thái làm việc tốt đẹp thì sẽ có phương hướng, chỉ cần không đánh mất phương hướng thì sẽ không đánh mất chính mình.
Có câu rằng người ngốc có phúc, kỳ thực chỉ cần “lười” đúng chỗ, thì càng “lười” lại càng có phúc khí.
Tài phú lớn nhất của một người đàn ông không phải là sự nghiệp đạt được lớn đến đâu, tài sản nhiều bao nhiêu mà là có thể gặp được một người vợ tốt.
Người ta lại không biết rằng cách lựa chọn, thái độ nhân sinh của chính bản thân mình sẽ đem đến một cuộc đời bình an.
Khi gặp tình huống bị người khác không lý giải được, thậm chí bị người khác xem thường, một người nên xử lý như thế nào mới là thượng sách?
Trong cuộc sống có một số người mải mê tranh đấu mà không biết rằng đấu với Trời là không biết lượng sức mình, tranh với người thì cả đời mang nặng.
Chí hướng và cảnh giới nội tâm của mỗi người là khác nhau, chuẩn tắc làm việc của mỗi người cũng có sự khác biệt rất lớn.
Tâm tĩnh, vạn vật ắt sẽ nhẹ nhàng; tâm an, thì có thể sống vui vẻ.
Có lẽ ai cũng mong muốn bản thân mình sống được vui vẻ, hạnh phúc. Nhưng vì sao nhiều người sống hơn nửa cuộc đời đều là nỗi buồn, mệt mỏi và trắc trở?
Trong lý niệm của cổ nhân có khái niệm “tích đức”, “tích phúc”. Để tích được đức thì ngoài hành thiện ra còn có chịu thiệt, nhún nhường.
Nếu một người làm việc gì cũng “tận nhân sự, quan thiên mệnh” thì tâm thái sẽ không có oán trách, thậm chí sẽ đem đến một kết quả tốt đẹp.
Đối với một người đàn ông, khí phách không chỉ thể hiện trí tuệ, mức độ tu dưỡng mà còn phân biệt họ với người khác.
Tri âm nếu đã gặp được, thì dẫu chỉ một người cũng là quá đủ.
Kỳ thực đắc được điều mình cần là phúc, tham lam quá nhiều ắt nhọc tâm.
Thành ngữ “Mộc nhân thạch tâm” (người gỗ tim đá) được dùng để hình dung về một người có ý chí kiên định, không bị ngoại vật hấp dẫn mà động tâm.
Nếu một người có thể làm được dung ngôn, dung sự, dung nhân thì nội tâm sẽ càng mạnh mẽ hơn, cuộc sống cũng sẽ càng vui vẻ hơn.