Trong hai ngày cuối tuần qua, các cuộc biểu tình phản đối phong tỏa quy mô lớn đã đồng loạt nổ ra trên khắp Trung Quốc, đặc biệt tại các thành phố lớn như Trịnh Châu, Urumqi, Quảng Châu, Thượng Hải, Bắc Kinh, Thiên Tân và Trùng Khánh. Đây là sự kiện biểu tình có tính toàn quốc có quy mô lớn nhất kể từ sau cuộc đàn áp Thiên An Môn ngày 4/6/1989, nó rất có khả năng lan rộng hơn nữa và cuối cùng sẽ thay đổi toàn bộ tình hình. Nó xứng đáng nhận được sự quan tâm và ủng hộ của mọi người.

Sinh vien dai hoc Thanh Hoa
Siên viên Đại học Thanh Hoa biểu tình, hô vang “dân chủ và pháp quyền, tự do ngôn luận”. (Ảnh chụp màn hình video)

Tôi đã tweet điều này hai năm trước: Trung Quốc là quốc gia đầu tiên bùng phát dịch bệnh và cũng sẽ là quốc gia cuối cùng chấm dứt dịch bệnh. Vào thời điểm đó, có lẽ không mấy người tin vào điều này. Bây giờ sự thực đã chứng minh, hóa ra dự đoán của tôi không may đã đúng.

Nhìn từ bề mặt, hai năm trước, tình hình dịch bệnh ở hầu hết các quốc gia đều nghiêm trọng hơn Trung Quốc, đặc biệt Mỹ được coi là quốc gia có tình hình dịch bệnh tồi tệ nhất thế giới. Vào thời điểm đó, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tuyên bố rằng không có ca lây nhiễm nào, và tự tô vẽ mình là quốc gia thành công nhất thế giới trong việc phòng chống dịch bệnh. Nhiều người Trung Quốc không tiếc vé máy bay với giá cao ngất ngưởng để chen lấn về nước. Lúc đó tôi thở dài vô cùng, lo lắng cho họ và cảm thấy buồn cho họ, vì họ đang nhảy vào hố lửa! Bây giờ ĐCSTQ đột nhiên tuyên bố dịch bệnh rất nghiêm trọng và cần thực hiện chính sách “zero COVID linh hoạt”. Từ tốt nhất chuyển sang tồi tệ nhất chỉ sau một đêm mà không có giai đoạn chuyển tiếp. Hiện tại những người bị lừa về nước chắc chắn hối hận không kịp. Rất nhiều người lại muốn một lần nữa “chạy” ra nước ngoài, nhưng đã khó hơn lên trời.

Vậy tại sao tôi lại đưa ra dự báo như vậy khi tình hình dịch bệnh ở hầu hết các quốc gia trên thế giới đều nghiêm trọng hơn Trung Quốc? Làm thế nào để dự đoán này liên quan đến làn sóng phản đối hàng loạt đang diễn ra ngày hôm nay?

Hãy để tôi đảo ngược thứ tự và nói về lý do tại sao một cuộc biểu tình chống phong tỏa quy mô lớn như vậy đột nhiên nổ ra ngày hôm nay?

1. Những lời nói dối của họ đã bị mọi người nhìn thấu

Tuyên bố trước đây của họ về “không lây nhiễm” chắc chắn là một lời nói dối lớn, và bây giờ họ tuyên bố rằng dịch bệnh cực kỳ nghiêm trọng lại càng vô nghĩa.

Cả thế giới đã tuyên bố hết dịch và đám tang của Nữ hoàng Anh là một dấu hiệu cách đây ít lâu. Vào thời điểm đó, hơn 2.000 nhân vật chính trị quan trọng và nhân vật nổi tiếng từ khắp nơi trên thế giới đã tham dự lễ tang cấp nhà nước của Nữ hoàng Elizabeth, trong đó có một số nguyên thủ quốc gia 80 tuổi không đeo khẩu trang, chỉ có phái đoàn của ĐCSTQ do ông Vương Kỳ Sơn đứng đầu đeo khẩu trang tại lễ tang. Là mạng của họ đáng giá hơn hay là do cơ thể họ yếu ớt hơn? Đều không phải. Họ chỉ muốn cho người dân Trung Quốc thấy rằng dịch bệnh vẫn còn nghiêm trọng và cần áp dụng các biện pháp phòng chống dịch bệnh nghiêm ngặt. Nhưng đây thuần túy chỉ là lừa được mình không lừa được người khác. Bởi vì mọi người đều nhìn thấy, chỉ có các thành viên của phái đoàn ĐCSTQ đeo khẩu trang. Có thật là cả thế giới đều ngu dốt, tất cả các chính trị gia và người nổi tiếng đều không trân trọng sinh mạng của chính mình, và chỉ có ĐCSTQ hiểu khoa học và biết cách trân trọng cuộc sống? Rõ ràng là không! Vì vậy, lời nói dối của họ là tự chuốc lấy thất bại.

Điều này thậm chí còn thể hiện rõ hơn với World Cup đang diễn ra. Đây là sự kiện thể thao lớn nhất thế giới. Khán giả từ khắp nơi trên thế giới không đeo khẩu. Người Trung Quốc rất mê bóng đá, khi xem một trận bóng đá chắc hẳn họ đang nghĩ tại sao các quốc gia khác đã trở lại cuộc sống bình thường từ lâu mà Trung Quốc vẫn phong tỏa? Vì vậy, tất cả mọi người cảm thấy bị lừa dối.

2. Khả năng kinh tế của mọi người đã đến giới hạn

Sau 3 năm phong tỏa chống dịch, hầu hết người dân Trung Quốc đã bị nghèo đi, thu nhập không đủ chi tiêu. Hiện giờ chính sách phong tỏa kiểm soát dịch không có dấu hiệu kết thúc, vì vậy thà chiến đấu còn hơn là chờ chết. Cho dù chế độ có tàn bạo đến đâu, người dân sẽ phản kháng khi họ ở trong tình thế tuyệt vọng. Đây chính là căn nguyên của việc xuất hiện ‘Khởi nghĩa ở làng Đại Trạch’ và thay đổi triều đại liên tiếp trong hàng ngàn năm qua. Hôm nay đã đến lúc Trung Quốc phải thay đổi một lần nữa. Những thay đổi về bản chất này là một điều tất yếu, không phải là sự một ngẫu nhiên như của một số cuộc cách mạng.

3. ĐCSTQ đã mục nát hoàn toàn từ trên xuống dưới

Ban đầu, chính quyền các cấp có thể chỉ thi hành chủ trương, mệnh lệnh từ trên xuống, chứ không cố tình làm khó người dân. Nhưng sau một thời gian dài, họ đã được nếm những lợi ích của việc phong tỏa kiểm soát phòng chống dịch bệnh này. Qua một đêm, họ phát hiện ra rằng họ có nhiều quyền lực hơn trong tay. Một bà cô trong ủy ban khu phố thậm chí chỉ là cái gọi là tình nguyện viên mà có được trong tay quyền sinh quyền sát, Và thế là chiếc hộp quyền năng của Pandora này đã được mở ra và không bao giờ có thể đóng lại được nữa. Kẻ lợi dụng phong tỏa kiểm soát để ‘lấy việc công báo thù tư’, kẻ lợi dụng phối vật tư để chơi trò chơi tình dục, dùng mã sức khỏe để theo dõi đối tượng cần duy trì ổn định (người bất đồng chính kiến, khiếu kiện, v.v.), đủ loại thủ đoạn khiến người ta hoa mắt.

Thời gian trôi qua, người bình thường ngày càng khó chịu đựng sự đè nén ngột ngạt này, vì vậy ngày càng có nhiều người chọn cách cách nhảy lầu tự tử. Đây cũng là bản cáo trạng phẫn nộ nhất đối với nhà cầm quyền! Cũng giống như tuyệt thực và tự thiêu phản đối. Nhưng những người đáng thương tự tử đã không đánh thức lương tâm của kẻ thống trị và đánh thức sự cảnh báo đối với chính quyền. Vì vậy, tình hình từng bước phát triển đến mức mọi người không thể chịu đựng được và bắt đầu phản kháng quy mô lớn ngày hôm nay.

4. Trốn thoát và phản đối lệnh phong tỏa ở nhà máy Foxconn Trịnh Châu, châm ngòi cho làn sóng phản kháng khắp cả nước

Mọi người không thể nhịn được nữa. Đột nhiên có một tia hy vọng. Vì vậy trong lòng đều nghĩ, chỉ cần chúng ta cùng nhau hành động, có lẽ cục diện sẽ thay đổi. Ngay cả khi chỉ còn một tia hy vọng, nó cũng đáng để chiến đấu. Đây là nguyên nhân chính khiến người dân nhiều nơi đồng loạt xuống đường tổ chức biểu tình quy mô lớn chống phong tỏa trong hai ngày cuối tuần qua. Vì vậy, chắc chắn không phải là ngẫu nhiên. Một đốm lửa nhỏ đã bắt đầu lan ra cánh đồng cỏ. Bây giờ mọi người cần một dòng khí nổ, để buộc ĐCSTQ phải rút lui. Cơ hội là thoáng qua nếu không nắm bắt thì sẽ vụt mất.

5. Bất cứ sự việc gì xảy ra, đều là kết quả của nhiều loại hợp lực

4 khía cạnh trên chỉ là nguyên nhân chính, còn phải có những yếu tố khác, chẳng hạn như trong thể chế ngày càng bất mãn với chính sách “zero COVID” của ông Tập Cận Bình, vẫn còn nhiều người lương tâm chưa ngủ quên. Nếu họ không đóng vai trò thúc đẩy làn sóng phản đối này, thì ít nhất họ đã không mạnh tay trấn áp nó. Tôi thấy một quan chức địa phương ở Tân Cương đã công khai nói khi đối thoại với người dân rằng nếu bên trên (cấp trên) tiếp tục phong tỏa sau cuộc họp, thì ông sẽ gỡ bỏ phong tỏa cho mọi người. Ông nói một cách tức giận rằng cùng lắm thì không làm quan nữa. Những người như thế này sẽ ngày càng nhiều. Người ta ước tính rằng nhiều cảnh sát ngày càng chán ghét kiểu phong tỏa không ngừng này, bởi vì họ biết rõ nhất chính sách này không được lòng dân như thế nào.

Bây giờ chúng ta hãy quay trở lại câu hỏi đầu tiên: Tại sao tôi lại dự đoán Trung Quốc sẽ là nước cuối cùng hết dịch trong khi tình hình dịch bệnh ở hầu hết các nước trên thế giới đều nghiêm trọng hơn Trung Quốc?

Sau khi dịch bệnh bùng phát, tôi đã theo sát tình hình hiện tại ở Trung Quốc và thế giới. Có dấu hiệu cho thấy họ đang ‘duy trì ổn định’ dưới danh nghĩa phòng chống dịch bệnh, nói chính xác là họ đang duy trì chế độ độc tài độc đảng và giữ cho giang sơn đỏ của họ tồn tại mãi mãi. Dù như vậy, chừng nào vẫn còn những yếu tố bất ổn trong chính quyền ĐCSTQ, thì họ không thể tuyên bố hết dịch và gỡ phong tỏa hoàn toàn.

Hai phương pháp hiệu quả nhất của họ là: quét mã QR toàn dân và phong tỏa toàn diện. Cái trước có thể theo dõi nhất cử nhất động của mọi người mà không có ngõ cụt, và bất kỳ nguy cơ tiềm ẩn nào đối với sự ổn định đều có thể được phát hiện và loại bỏ ngay từ giai đoạn manh nha, cái sau có thể ngăn chặn hiệu quả bất kỳ sự kiện đám đông phản kháng nào xảy ra, đặc biệt là trong khuôn viên trường đại học và trong các khu vực không ổn định trong mắt họ như Tân Cương, Tây Tạng, Nội Mông. Đó là những gì họ đang làm bây giờ, với sự kiểm soát nghiêm ngặt nhất đối với khuôn viên trường đại học và những khu vực đó. Cách đây một thời gian, khi Ngân hàng Công thương Trịnh Châu đàn áp người biểu tình, họ đã dùng cách này để biến mã sức khỏe của những người bảo vệ nhân quyền thành mã màu đỏ để ngăn họ đến hiện trường rút tiền và biểu tình.

ĐCSTQ thực hiện hệ thống quét mã đối với toàn dân, trắng trợn lấy sức khỏe cộng đồng làm cái cớ, nói là vì sức khỏe toàn dân. Lúc đầu, mọi người đều không biết sự thật và tràn đầy sợ hãi về dịch bệnh, vì vậy rất khó để nhìn thấu mánh khóe của họ (ĐCSTQ) trong một thời gian ngắn. Ngay cả một số người tỉnh ngộ sớm cũng sẽ bị số đông lên án. Một khi họ đã nếm được vị ngọt, họ đã ảo tưởng rằng họ có thể kiểm soát mọi người theo cách này mãi mãi. Càng về sau, họ càng tăng cường và áp dụng các chính sách phong tỏa và kiểm soát ngày càng tàn bạo hơn, từ đóng cửa, đóng cửa các tòa nhà, đóng cửa cộng đồng cho đến đóng cửa các thành phố. Một khi mọi người nhận ra rằng họ đang cố gắng sử dụng phòng chống dịch bệnh để kiểm soát người dân, thì mọi người sẽ nói không với chính sách của họ!

Một số người trước đây cũng đã nhận ra rằng ĐCSTQ đang sử dụng công tác phòng chống dịch bệnh để duy trì sự ổn định. Nhưng họ tin rằng sau Đại hội toàn quốc lần thứ 20 của ĐCSTQ (Đại hội 20), ĐCSTQ sẽ chấm dứt kiểu phong tỏa kiểm soát mang tính tự sát này. Và tôi đã nhiều lần nhắc nhở mọi người trong video và trên Twitter rằng họ không những sẽ không buông tay sau Đại hội 20, mà sẽ chỉ thực hiện các chính sách phong tỏa kiểm soát chẽ hơn. Bởi vì tình hình trong tương lai ở Trung Quốc sẽ chỉ ngày càng trở nên bất ổn hơn. Trong hoàn cảnh như vậy, làm sao họ có thể từ bỏ điều mà họ cho là biện pháp hữu hiệu nhất để duy trì sự ổn định?

Một số người có lẽ sẽ hỏi, mọi người hiện nay ngày càng bất mãn, hơn nữa các sự kiện phản kháng cũng ngày càng nhiều, chi phí cho việc phong tỏa kiểm soát ngày càng cao, nền kinh tế gần như đang trên bờ vực sụp đổ. Họ làm như vậy chỉ có thiệt chứ không có lợi gì, vì sao họ không ‘thay đàn đổi dây’ chấm dứt phong tỏa? Mặc dù đạo lý là như thế, nhưng họ đã nếm trải vị ngọt và không thể dừng lại. Có một yếu tố phi lý ở đây. Lấy một ví dụ thì mọi người sẽ hiểu rõ hơn: Những người nghiện ma túy đều biết rằng sử dụng ma túy là cực kỳ có hại cho sức khỏe tinh thần và thể chất. Nhưng họ sẽ tiếp tục sử dụng ma túy, và ngày càng nhiều hơn. Nếu bạn hỏi họ tại sao họ tiếp tục làm tổn thương cơ thể mình, họ chắc chắn sẽ trả lời bạn, họ không phải là không muốn cai, nhưng mà là cai không được! ĐCSTQ ngày nay giống như một kẻ nghiện ma túy, đã đi vào con đường chết lũng đoạn quyền lực và kiểm soát toàn dân, đã không thể dừng lại và quay đầu lại.

Vậy thì, đã như thế này rồi nhưng vì sao chúng ta phải đứng lên phản kháng lại? Nói trắng ra là bây giờ chúng ta đang làm hết sức mình để buộc họ bỏ ma túy. Nếu họ vẫn không từ bỏ, để ngăn chặn họ tiếp tục làm hại nhân loại, không còn cách nào khác ngoài việc chôn vùi nó. Vì vậy mọi người nên chuẩn bị tinh thần. Việc chôn vùi một trong những thế lực cường quyền thối nát và xấu xa nhất trong lịch sử nhân loại chắc chắn không phải là việc một sớm một chiều, và không thể không phải trả một cái giá nhất định. Nhưng ngoài điều đó, chúng ta có lựa chọn nào khác không?

Đường Bách Kiều
(Bài viết chỉ thể hiện lập trường và quan điểm cá nhân của tác giả. Được đăng trên Vision Times.)

VIDEO: Người dân quận Hải Châu phá vỡ phong tỏa, lực lượng phòng dịch lùi bước

VIDEO: Người Trung Quốc nổi giận, biểu tình lan rộng khắp đất nước

VIDEO: Cuộc biểu tình chấn động Thượng Hải ngày 27 tháng 11

VIDEO: Cảnh sát Trung Quốc bắt phóng viên BBC đưa tin về biểu tình Thượng Hải