Tỷ lệ sinh của Hàn Quốc thấp nhất thế giới – Chuyên gia: Nam giới làm quá ít việc nhà
- Lâm Mộc
- •
Giáo sư kinh tế học Claudia Goldin của Đại học Harvard cho biết, nguyên nhân chính dẫn đến tỷ lệ sinh thấp ở các quốc gia trên thế giới là sự mất cân bằng giới tính trong việc phân chia công việc nhà. Bà lấy Hàn Quốc quốc gia có tỷ lệ sinh thấp nhất thế giới làm ví dụ, bà nói rằng nam giới ở nước này trung bình mỗi ngày làm việc nhà ít hơn phụ nữ khoảng 3 giờ, một con số rõ ràng là rất thấp.
Bà Claudia Goldin đã giành được giải thưởng Nobel Kinh tế năm 2023 nhờ nghiên cứu về kết quả thị trường lao động của phụ nữ. Bà đã dành hàng chục năm để nghiên cứu về thu nhập của phụ nữ, sự tham gia vào thị trường lao động và vai trò trong gia đình đã thay đổi như thế nào theo thời gian.
Viện Nghiên cứu Kinh tế Quốc gia Hoa Kỳ (National Bureau of Economic Research) vào tháng 12 năm ngoái đã công bố báo cáo nghiên cứu mới nhất của Giáo sư Goldin mang tên “Trẻ sơ sinh và kinh tế vĩ mô” (Babies and the Macroeconomy).
Trong báo cáo này, ngay từ phần mở đầu, Giáo sư Goldin nhấn mạnh rằng tỷ lệ sinh ở hầu hết các quốc gia trên thế giới đều đã giảm mạnh, nhưng thời điểm giảm khác nhau, ngay cả giữa các nước phát triển cũng có sự khác biệt.
Ở châu Âu, châu Á và Bắc Mỹ, tổng tỷ suất sinh (total fertility rate, gọi tắt là tỷ lệ sinh) của một số quốc gia đã giảm xuống dưới mức thay thế 2.1 từ những năm 1970. Tuy nhiên, ở một số quốc gia khác, tỷ lệ sinh vẫn còn cao cho đến những năm 1990, sau đó mới giảm mạnh.
(Chú thích của biên tập viên: Nói chung, tỷ lệ sinh ở các nước phát triển cần đạt ít nhất mức thay thế 2.1 – tức trung bình mỗi phụ nữ sinh 2.1 con trong suốt cuộc đời – để duy trì sự thay thế thế hệ và ngăn chặn sự suy giảm dân số qua các thế hệ.)
Giáo sư Goldin đã nghiên cứu lý do tại sao một số quốc gia có thể duy trì tỷ lệ sinh ổn định ở mức 1.6, trong khi những nước khác – bao gồm Hàn Quốc, Nhật Bản và Ý – lại có tỷ lệ sinh giảm xuống mức cực thấp, dưới 1.3.
Giáo sư Goldin chỉ ra rằng, dù sự phát triển kinh tế đã định hình lại lực lượng lao động toàn cầu, nhưng ở một số quốc gia, vai trò về giới tính theo truyền thống trong gia đình thay đổi quá chậm. Hàn Quốc là ví dụ điển hình nhất được nhấn mạnh trong báo cáo này.
Tỷ lệ sinh của Hàn Quốc vào năm 2023 chỉ đạt 0.72, thấp hơn rất nhiều so với mức thay thế 2.1. Mặc dù chính phủ Hàn Quốc đã cố gắng đảo ngược tình trạng này bằng các biện pháp như khuyến khích kinh tế, mở rộng chế độ nghỉ thai sản và trợ cấp chăm sóc trẻ em, nhưng hiệu quả rất hạn chế.
Nghiên cứu của Giáo sư Goldin cho thấy rằng, khi vấn đề cốt lõi nằm ở bản chất cuộc sống hàng ngày, chính sách đơn thuần không thể giải quyết triệt để. Ở Hàn Quốc, ngay cả khi phụ nữ đi làm toàn thời gian, họ vẫn phải gánh vác phần lớn công việc nhà và chăm sóc con cái. Trung bình, phụ nữ nước này làm việc nhà nhiều hơn nam giới 2.8 giờ mỗi ngày.
Giáo sư Goldin phân tích rằng, mặc dù Hàn Quốc đã trải qua sự tăng trưởng kinh tế nhanh chóng từ những năm 1960, giúp phụ nữ có cơ hội đạt được trình độ học vấn cao hơn và vị trí công việc tốt hơn, nhưng nhận thức truyền thống về vai trò giới ở nước này vẫn không thay đổi nhiều. Sự bất bình đẳng giữa vợ và chồng vẫn còn tồn tại, dẫn đến tỷ lệ sinh giảm mạnh.
Bà nói trong một cuộc phỏng vấn gần đây với The Washington Post: “Khi một quốc gia trải qua tốc độ tăng trưởng kinh tế nhanh như vậy, nó không có đủ thời gian để các thế hệ thích nghi với thực tế hiện đại”.
Bà cho rằng tình trạng của Nhật Bản và Ý cũng tương tự. Ở những quốc gia này, trung bình mỗi ngày phụ nữ dành nhiều hơn nam giới khoảng 3 giờ để làm việc nhà và chăm sóc con cái.
Ngược lại, ở các quốc gia có tỷ lệ sinh cao hơn như Thụy Điển (1.7), Mỹ (1.7) và Pháp (1.8), sự chênh lệch về thời gian làm việc nhà giữa nam và nữ thấp hơn đáng kể: phụ nữ Thụy Điển chỉ làm nhiều hơn nam giới 0.8 giờ/ngày, ở Mỹ là 1.8 giờ/ngày, và ở Pháp là 1.5 giờ/ngày.
Giáo sư Goldin giải thích rằng, những quốc gia này đã trải qua quá trình tăng trưởng kinh tế dần dần sau Thế chiến II, giúp các chuẩn mực xã hội có đủ thời gian để điều chỉnh, do đó tỷ lệ sinh vẫn duy trì ở mức tương đối cao.
Bà cho biết, Thụy Điển là một ví dụ điển hình về các chính sách tích cực. Ở đây, nam giới và phụ nữ chia sẻ công bằng công việc nhà và chăm sóc con cái, trong khi chính phủ cung cấp dịch vụ trông trẻ cho trẻ từ 1 tuổi trở lên. “Đây là một mô hình lý tưởng, trong đó cá nhân và chính phủ đều thực hiện tốt vai trò của mình”.
Từ khóa đàn ông làm việc nhà tỷ lệ sinh của Hàn Quốc
