7 Tổng thống Mỹ xuất thân từ doanh nhân
Những thương gia chuyển ngang nghề sang tổng thống, cùng sự vĩ đại (hoặc thất bại) của họ.
Bạn có thể đã nghe câu chuyện về một doanh nhân ở New York đại diện cho Đảng Cộng hòa để tranh cử Tổng thống. Ông ta giàu có tột bực, thông minh và tự hào “khoe khoang” rằng mình có câu trả lời cho tất cả những rắc rối của nước Mỹ.
Nhưng liệu với danh tiếng nổi như cồn trong thương trường, Donald Trump có thể gây dựng thành công sự nghiệp chính trị trong Phòng Bầu dục tương tự như sản nghiệp địa ốc tỷ đô của mình hay không thì còn phải chờ tương lai trả lời. Nhưng trước ông, có nhiều doanh nhân Hoa Kỳ cũng chuyển nghề sang làm chính trị và bước chân thành công vào Nhà Trắng.
Trang Bankrate tổng hợp một danh sách các tổng thống như vậy, bắt đầu từ thế kỷ 20, Trang này cũng như xếp hạng sự vĩ đại của họ ở trong vai trò của một tổng tư lệnh. Thứ tự xếp hạng và những thông tin khác đến từ 3 nguồn sau:
Viện nghiên cứu Đại học Siena, bao gồm các cuộc nghiên cứu của các nhà sử học, các nhà khoa học chính trị và học gia nghiên cứu Tổng thống để đánh giá trong 20 lĩnh vực.
Trung tâm Quản lý Công Viện Brookings, một nhóm think tank ở thủ đô Washington, DC.
Hiệp hội Khoa học Chính trị Mỹ, đã tiến hành 162 cuộc khảo sát các chuyên gia nghiên cứu Tổng thống Mỹ.
1. Harry Truman
Nhiệm kỳ Tổng thống: 1945 – 1953 (từng là Thượng nghị sĩ bang Missouri và Phó Tổng thống)
Nghề nghiệp: Kinh doanh quần áo
Xếp hạng: 6
Câu nói “quần áo làm nên người đàn ông” có thể đúng cho Tổng thống thứ 33 của nước Mỹ. Ngài Truman ăn mặc đẹp như một Tổng tư lệnh, một thói quen của sự nghiệp trước đó, mặc dù thất bại, là đồng sở hữu cửa hàng quần áo Kansas City.
Nhưng Truman lại rất thành công khi làm Tổng thống. Ông đã chèo lái nước Mỹ vượt qua Thế chiến II, chiến thắng tại Đức và Hàn Quốc, tái xây dựng châu Âu với kế hoạch Marshall và quan sát sự trỗi dậy của Mỹ quốc trên thế giới như một siêu cường kinh tế và quân sự.
Tuy nhiên ông cũng được xem là tổng thống nghèo nhất trong lịch sử Hoa Kỳ. Từ khi thất bại với việc kinh doanh một mỏ kẽm lúc còn trẻ, sau đó ông phải lao động tay chân. Khi hãng quần áo của ông (chung vốn với 1 người bạn) bị phá sản, Truman còn nợ 30.000 đô la (một tài sản lớn thời đó). Sau khi mãn nhiệm tổng thống, ông và vợ nghèo đến nỗi cũng phải là hai người đầu tiên nhận trợ cấp Medicare sau khi Tổng thống Lyndon Johnson ký thành luật.
2. George H.W. Bush (Bush cha)
Nhiệm kỳ Tổng thống: 1989-93 (trước là dân biểu bang Texas, Đại sứ Liên Hiệp Quốc, trưởng liên lạc viên với Trung Quốc, Giám đốc tình báo trung ương, Phó Tổng thống)
Nghề nghiệp: Điều hành công ty dầu mỏ
Xếp hạng: 17
Tổng thống Bush được nhớ đến vì các sự kiện đối ngoại quan trọng: sự sụp đổ của bức tường Berlin chia cắt đông và tây Đức, kết thúc Chiến Tranh Lạnh, Liên bang xô Viết tan rã và chiến tranh vùng Vịnh, tất cả những đều này ông đều giải quyết êm thấm.
Mức độ tín nhiệm của ông tăng vọt trong thời gian nắm quyền, chỉ bắt đầu đi xuống vì sức nặng của suy thoái kinh tế và có một cam kết không thành công. Với sức ép của Quốc hội do Đảng Dân chủ đối lập kiểm soát, ông buộc phải tạo thêm một số loại thuế mới vào năm 1990, mặc dù trong khi vận động tranh cử, lời tuyên bố “không có loại thuế mới nào cả” của ông đã trở thành nổi tiếng. Trong cuộc chạy đua với ứng cử viên Đảng Dân chủ Bill Clinton và ứng cử viên độc lập Ross Perot vào năm 1992, Tổng thống Bush đã thất bại trong nỗ lực tái tranh cử của mình.
>> Cuộc đời trí tuệ của Đệ nhất phu nhân Hoa Kỳ
3. Jimmy Carter
Nhiệm kỳ Tổng thông: 1977-81 (trước là Thống đốc bang Georgia)
Nghề nghiệp: Trồng và bán đậu phộng
Xếp hạng: 26
Được bầu sau khi nước Mỹ trải qua một thập kỷ khó khăn với các vụ ám sát tổng thống, chiến tranh Việt Nam và vụ bê bối Watergate, sự trung thực và minh bạch của Carter lần đầu tiên mở ra một bầu không trong lành dễ thở trong môi trường chính trị Hoa Kỳ.
Nhưng thay vì thiết lập tầm nhìn của mình tập trung vào một vài ưu tiên chính, Carter đã cố gắng làm quá nhiều thứ cùng một lúc, và nhanh chóng nổi tiếng là một người quản lý sa lầy vào tiểu tiết.
Mặc dù vậy, hơn 10 triệu việc làm đã được tăng thêm vào nền kinh tế Mỹ trong nhiệm kỳ của ông và tăng trưởng việc làm trung bình hằng năm là 3%, một con số mà chưa từng một Tổng thống nào làm được trước đó.
Tuy vậy do suy thoái kinh tế xuất hiện trong giai đoạn cuối nhiệm kỳ khiến tỷ lệ thất nghiệp tăng trở lại và Carter đã bị thay thế vào năm 1980 bởi Ronald Reagan.
4. Calvin Coolidge
Nhiệm kỳ Tổng thống: 1923-29 (trước là Thống đốc bang Massachusetts)
Nghề nghiệp: Phó chủ tịch Ngân hàng Nonotuck, Northampton, Massachusetts
Xếp hạng: 27
Ngài Coolidge sẽ có vị thứ xếp hạng cao hơn nếu Đại Khủng Hoảng không xảy ra. Những người ủng họ cho rằng, Đại Khủng Hoảng bắt đầu vào 6 tháng sau khi ông rời nhiệm sở, nhưng nhiều nhà phê bình không từ bỏ lý luận rằng mầm mống của nó đã được gieo trồng trong thời gian ông ở Nhà Trắng.
Ông Coolidge nổi tiếng với câu nói, “Công việc quan trọng của người Mỹ chính là kinh doanh”. Trong thời gian ông nắm quyền, nền kinh tế mở rộng về tổng thể, với tiền lương tăng và tỷ lệ thất nghiệp thấp.
Thời gian này được gọi là “tiếng gầm những năm 20” và thời đại “Coolidge thịnh vượng”. Calvin Coolidge cũng là một vị tổng thống tuyệt vời với triết lý làm việc thú vị và khắc kỉ. Trong khi các vị tổng thống luôn hứa hẹn làm được nhiều việc nhất có thể, thì ông coi một chính phủ thành công là chính phủ quy mô nhỏ và phải làm ít việc nhất có thể. Ông có biệt hiệu “Coolidge lặng im”, và là một người bảo thủ nổi tiếng. Khác với các tổng thống khác, ông dừng sự nghiệp của mình lại sau một nhiệm kỳ mà không ra chạy đua cho nhiệm kỳ 2.
5. George W. Bush (Bush con)
Nhiệm kỳ Tổng thống: 2001-2009 (trước là Thống đốc bang Texas)
Nghề nghiệp: Điều hành công nghiệp dầu lửa và khí đốt, Đồng sở hữu đội bóng chày thuộc Major League (Texas Rangers)
Xếp hạng: 35
8 năm trong nhiệm kỳ Bush con nắm quyền có hai sự kiện trọng đại: cuộc tấn công khủng bố vào New York và Washington trong năm 2001, dẫn đến cuộc đổ bộ vào Afghanistan và Iraq do Mỹ dẫn đầu, và cuộc khủng hoảng kinh tế Hoa Kỳ vào năm 2006-2008.
Trên mặt trận kinh tế, thị trường nhà ở, đạt đỉnh vào năm 2006, đã giảm đáng kể, tiếp theo là thị trường chứng khoán, đã mất 58% giá trị chỉ trong 17 tháng (tháng 1 năm 2007 đến tháng 3 năm 2009).
Tổng thống Bush giám sát một loạt các gói cứu trợ tài chính trong năm cuối cùng trong văn phòng của mình cho các tổ chức được chính phủ tài trợ như Fannie Mae (Quỹ Thế chấp Nhà ở Quốc gia Liên bang) và Freddie Mac (Tập đoàn Thế chấp cho vay mua nhà Liên bang), các ngân hàng lớn và các ngành công nghiệp ô tô.
6. Herbert Hoover
Nhiệm kỳ Tổng thống: 1929-33
Nghề nghiệp: Kỹ sư và giám đốc điều hành khai thác mỏ
Xếp hạng: 38
Các cuộc tranh luận về việc Calvin Coolidge hay Herbert Hoover mới là người chịu trách nhiệm cho cuộc Đại Khủng Hoảng sẽ không bao giờ kết thúc, nhưng thứ hạng thấp của ông Hoover bắt nguồn từ một điều không thể chối cãi: Tình hình kinh tế xã hội Mỹ xấu đi rất, rất nhiều trong 4 năm ông cầm quyền.
Nguyên nhân của những điều này thì rất nhiều, một số trong đó liên quan tới ông rất ít, nhưng các tổng thống thường được đánh giá tốt hơn hay tệ hơn thường dựa vào nền kinh tế trong thời gian họ nắm quyền.
Hoover được thay thế bởi Franklin D. Roosevelt vào năm 1932, thế nhưng cuộc Đại Khủng Hoảng vẫn không thực sự kết thúc cho đến khi Mỹ tham gia vào Thế Chiến II vào năm 1941.
7. Warren G. Harding
Nhiệm kỳ Tổng thống: 1921-23; trước từng là Thượng Nghị sĩ Hoa Kỳ đến từ Ohio
Nghề nghiệp: Nhà xuất bản báo chí
Xếp hạng: 42
Thành công trong công việc kinh doanh sở hữu/xuất bản một tờ báo tỉnh lẻ ở bang Ohio quê nhà đã trở thành bàn đạp giúp Harding tiến vào lĩnh vực chính trị.
Tiến vào Nhà Trắng sau chiến thắng vang dội năm 1920, ông đã đảm nhận chức vị Tổng thống trong cuộc suy thoái kinh tế. Để giải quyết nó, ông đã thực thi chính sách giảm thuế và tái khởi động nền kinh tế.
Có một giai đoạn thời gian, ông nổi tiếng như những tổng thống đời trước, ngoại trừ George Washington. Nhưng sau khi ông đột ngột qua đời vào năm 1923, công chúng biết nhiều hơn về các vụ bê bối của ông và cả những thành viên trong chính quyền của ông. Thanh danh của ông sau đó cũng bị tổn thương vĩnh viễn vì tính cách hay tán tỉnh phụ nữ của mình.
>> Tại sao các CEO vĩ đại không bao giờ có người kế vị vĩ đại?
Từ khóa Tổng thống Mỹ Donald Trump