Kết cục bi thảm của những cuộc “diệt” Phật trong lịch sử (phần 1)
Trong lịch sử, Trung Quốc thời cổ đại có năm vị Hoàng đế từng gây khó dễ, chống lại Phật Pháp, kết quả đã có 4 lần tạo thành đại nạn. Sử sách gọi đó là “Tam Vũ nhất Tông diệt phật”. Mặc dù tình tiết có khác nhau, nhưng kết cục lại đều khiến người ta phải kinh người hoảng sợ.
1. Bắc Ngụy Thái Vũ Đế Thác Bạt Đảo
Thời kỳ Nam Bắc triều, Bắc Ngụy Thái Vũ Đế (tên húy là Thác Bạt Đảo, là ông vua thứ ba của triều Bắc Ngụy (386-534)) một mình cưỡi ngựa dẫn quân san bằng tứ quốc, thống nhất phương Bắc. Thời ấy Phật Pháp đang rất phát triển, rất nhiều người xuất gia tu hành.
Năm 438, Bắc Ngụy Thái Vũ Đế hạ chiếu ra lệnh bắt những tăng nhân dưới 50 tuổi phải hoàn tục để giải quyết nguồn cung cấp lính. Năm 444, lại cho Phật Pháp là “hoạt động mê tín”, hạ chiếu đuổi tăng lữ.
Năm 446, dưới sự góp ý nhiều lần của trọng thần Thôi Hạo, Bắc Ngụy Thái Vũ Đế đã hạ chiếu diệt Phật nghiêm trọng nhất. Ông ta ra lệnh bắt đập bỏ và đốt cháy tượng Phật, đốt bỏ kinh thư Phật Pháp, phá hủy chùa chiền, chôn sống tăng lữ.
Lúc ấy, thái tử một lòng tin theo Phật Pháp đã hết lần này đến lần khác dâng sớ khuyên can, trì hoãn việc ban bố chiếu thư, nhờ đó một số tăng nhân đã trốn thoát được. Nhưng không kéo dài được bao lâu, Thác Bạt Đảo lại bắt đầu đập bỏ bảo tháp, hủy tượng Phật để đúc tiền, đốt kinh thư nhà Phật, giết hại tăng ni… Trong cả nước, từ trên xuống dưới, người người đều phải sống trong cảnh phập phồng lo sợ.
Có lẽ, ứng với quy luật “Thượng đế dục sử kì diệt vong, tất tiên sử kì phong cuồng” (Thượng đế muốn khiến cho diệt vong, trước tiên sẽ khiến nó điên cuồng), Thôi Hạo không nghe bạn bè khuyên can, ra sức vận động và đẩy mạnh công cuộc “diệt” Phật nên phải chịu kết cục bi thảm. Thôi Hạo là người Hán, cho rằng mình có công lao lớn coi rẻ giới quý tộc của dân tộc Tiên Ti. Ông ta dùng một lượng lớn tiền của để khắc “rừng bia” sách và quốc sử do mình viết nhằm thể hiện tiếng tăm, làm tức giận giới quyền quý.
Năm 450, lão thần đã qua ba triều đại này và người thân ba nhà có quan hệ thông gia của ông ta đã bị diệt tộc. Trước khi chết phải chịu cực hình thảm khốc, lăng nhục đủ điều, tiếng kêu khóc thấu trời… Lúc ấy, mọi người đều nói, đây là báo ứng diệt Phật của Thôi Hạo.
Hai năm sau, Thái Vũ Đế tựa như mặt trời ban trưa, cũng bị hoạn quan giết chết. Lúc ấy, ông ta mới 44 tuổi. Hai người con trai của ông ta (thái tử và cung tông) cũng lần lượt bị chết trong tay của tên hoạn quan.
Năm 452, Bắc Ngụy Văn Thành Đế (440–465), tên húy là Thác Bạt Tuấn lên ngôi kế vị đã ra sức vãn hồi sai lầm của ông nội (Thái Vũ Đế). Văn Thành Đế làm hưng thịnh Phật Pháp, cho kiến tạo hang đá Vân Cương với rất nhiều pho tượng Phật được khắc tinh xảo. Từ đó về sau đất nước sống trong thái bình, dân chúng yên ổn.
2. Bắc Chu Vũ Đế Vũ Văn Ung
Cuối thời Nam Bắc triều, Bắc Chu Vũ Đế Vũ Văn Ung (người dân tộc Tiên Ti) dũng mãnh oai hùng, 32 tuổi đã đích thân chinh phạt Bắc Tề, đến 34 tuổi đã thống nhất phương Bắc lần nữa.
Năm 574, Vũ Văn Ung tuyên bố không sợ xuống địa ngục, Phật Đạo đều diệt hết, đốt bỏ kinh thư, đập bỏ tượng Phật. Ông ta ra lệnh buộc các hòa thượng và đạo sĩ phải hoàn tục. Sau khi tiêu diệt Bắc Tề, ông ta lại ra lệnh cấm Phật giáo, Đạo giáo trong nước Bắc Tề, phá bỏ và biến 40.000 ngôi chùa đạo viện thành nhà ở, thiêu hủy dấu tích của Phật Pháp. Đồng thời, ông ta cũng cưỡng ép 3.000.000 tăng ni phải hoàn tục, khiến cho Phật Pháp ở phương bắc gần như không còn lại dấu tích gì.
Tháng 06 năm sau, Vũ Đế điều động đại quân đến Bắc phạt Đột Quyết. Năm Vũ Đế 35 tuổi thì đột nhiên mắc bệnh nặng mà chết.
Nhưng Bắc Chu Vũ Đế “diệt” Phật, họa không chỉ dừng lại ở đấy. Sau khi Vũ Văn Ung qua đời, thái tử Vũ Văn Uân 19 tuổi lên ngôi, tàn bạo hoang dâm. Đến năm sau, ông ta đã nhường ngôi cho đứa con trai 6 tuổi, còn bản thân ở trong hậu cung phóng túng hoang dâm, 3 năm sau thì bệnh chết. Sau khi con thơ kế vị, đại quyền rơi vào trong tay ông ngoại là Dương Kiên.
Năm 581, Dương Kiên phế bỏ Bắc Chu, lập nên triều Tùy. Chưa đầy 2 năm, Dương Kiên đã nhanh chóng diệt sạch 43 gia tộc con cháu hoàng thất Vũ Văn, ngoài ra dòng họ Vũ Văn cơ bản đã bị giết sạch không còn lại một ai.
Những bài học lịch sử này như lời cảnh báo với những người đang giẫm lên vết xe đổ, cũng là tiếng chuông cảnh tỉnh với những người còn đang u mê hành ác.
An Hòa (t/h)
Xem thêm:
Từ khóa Tượng Phật Phật giáo Đọc chuyện xưa ngẫm chuyện nay Quả báo