‘Người dân Anh Quốc đang du lịch tới Trung Quốc để ghép tạng’
- Andy Moody
- •
Ngành du lịch ghép tạng đã và đang rất phổ biến tại Trung Quốc. Đã có nhiều báo cáo của truyền thông về người Hàn Quốc và một số nước khác du lịch tới Trung Quốc ghép tạng. Hôm 19/11, tổ chức Liên minh Quốc tế về Chấm dứt lạm dụng ghép tạng tại Trung Quốc đã đăng tải báo cáo về hoạt động du lịch ghép tạng từ Anh Quốc tới Trung Quốc, trích dẫn số liệu được xác nhận về những trường hợp bệnh nhân Anh Quốc tới Trung Quốc ghép thận.
Dưới đây là toàn văn báo cáo du lịch ghép tạng Anh Quốc tới Trung Quốc của tác giả Andy Moody:
***
Người dân tại Vương Quốc Anh (Anh Quốc) đang du lịch tới Trung Quốc Đại Lục để ghép tạng. Trung Quốc được biết đến là một quốc gia có nguồn nội tạng người phi đạo đức đến từ tử tù và thu hoạch nội tạng cưỡng bức từ tù nhân lương tâm. Anh Quốc hiện nay không có luật ngăn chặn người dân du lịch tới Trung Quốc để ghép tạng. Khách du lịch ghép tạng tự do quay lại Anh Quốc từ Trung Quốc để sử dụng các dịch vụ chăm sóc hậu ghép tạng trong các bệnh viện thuộc hệ thống Y tế Quốc gia Anh Quốc (NHS). Việc ghi chép và giám sát du lịch ghép tạng từ Anh Quốc tới Trung Quốc, cũng như cách thức các thông tin này được xử lý và báo cáo vẫn còn nhiều khác biệt lớn giữa các bệnh viện khác nhau và tổ chức NHS Trust (một tổ chức trực thuộc NHS), điều này dẫn tới thiếu minh bạch trong các dữ liệu về du lịch tới Trung Quốc ghép tạng.
Cơ quan Máu và Ghép tạng của NHS (gọi tắt là NHS BT) được yêu cầu cung cấp thông tin về du lịch ghép tạng và họ đã xác nhận rằng vào khoảng thời gian từ năm 1995 tới năm 2012, đã có 22 người từ Anh Quốc du lịch tới Trung Quốc để cấy ghép thận. Năm người trong số này được ghi nhận ghép thận từ những người hiến tặng đã chết. Mười bảy người còn lại được ghi nhận ghép thận của những người hiến tặng còn sống. Nhưng NHS BT không có thông tin thêm về những người hiến tặng Trung Quốc.
Nghị quyết Hàng Châu về cấy ghép tạng của Trung Quốc được ban hành từ năm 2013 với những biện pháp được ban hành trước đây trong năm 2007 (1). Điều này có nghĩa rằng Trung Quốc chưa có chương trình hiến tặng nội tạng minh bạch trong khoảng thời gian có trong dữ liệu về du lịch ghép tạng của NHS BT, và cho tới nay Trung Quốc cũng chưa có chương trình này. Tại Trung Quốc, có rất ít người hiến tặng nội tạng đăng ký, nội tạng của nước này đến từ nguồn phi đạo đức.
NHS BT cũng nhiều lần nhấn mạnh rằng dữ liệu mà họ cung cấp là “chưa được báo cáo và không đáng tin cậy để phản ánh sự thật về số lượng bệnh nhân du lịch tới Trung Quốc ghép tạng”. Điều này cho thấy rằng có thể có nhiều người hơn nữa du lịch từ Anh Quốc tới Trung Quốc để ghép tạng.
NHS BT chỉ biết về bệnh nhân ghép tạng tại Trung Quốc sau khi người này quay lại Anh Quốc và được chăm sóc hậu ghép tạng tại hệ thống NHS. Tương tự, Văn phòng Đối ngoại và Thịnh vượng chung của chính phủ Anh Quốc xác nhận rằng “họ không thể ngăn chặn công dân Anh Quốc du lịch tới những quốc gia quản lý yếu kém để tìm kiếm cấy ghép tạng, mặc dù các bác sĩ Anh Quốc vẫn luôn khuyên bệnh nhân của họ không nên làm như vậy”. Giới chức Anh Quốc không thể ngăn chặn du lịch ghép tạng là vì hiện tại ở Anh Quốc không có luật cấm du lịch ghép tạng ở các nước quản lý yếu kém như Trung Quốc. Từng bệnh viện riêng lẻ tại Anh Quốc cũng không có nghĩa vụ phải ghi nhận những thông tin về du lịch ghép tạng này và thực tế họ cũng không báo cáo bất kỳ trường hợp nào về du lịch tới Trung Quốc ghép tạng. Từng bác sĩ tại Anh Quốc chỉ có thể khuyên bệnh nhân của họ không nên sử dụng dịch vụ ghép tạng tại Trung Quốc và thông tin về du lịch ghép tạng có xu hướng được ghi lại trong hồ sơ bệnh nhân của từng các nhân, vì vậy dữ liệu đó thiếu tính minh bạch.
Mọi bệnh viện ghép tạng tại Anh Quốc đều được yêu cầu cung cấp thông tin sâu thêm về du lịch ghép tạng. Nhưng chỉ một bệnh viện – Sheffield Northern General – có thể xác nhận rằng họ đã ghi nhận dữ liệu về một bệnh nhân người Anh đã tới Trung Quốc. Bệnh nhân này đã ghép thận vào năm 2004 ở bệnh viện Nanfang, tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc.
Năm 2003, Bệnh viện Nanfang thực hiện trung bình 3 ca ghép thận mỗi ngày, chiếm 1/5 số ca ghép thận trên toàn Trung Quốc thời điểm đó. Đây cũng là thời gian trước khi Trung Quốc ban hành bất cứ hệ thống hiến tạng có tổ chức nào. Tờ Hoa Nam Tảo Báo (Hồng Kông) có đưa tin về báo cáo ‘Những người hiến tặng Không tự nguyện’ (4) của Tổ chức Nghiên cứu về Trại cải tạo Trung Quốc (Laogai Research Foundation). Báo cáo đó tuyên bố rằng “một quan chức tại Khoa Thận của Bệnh viện Nanfang đã xác nhận rằng phần lớn thận được sử dụng cho ghép tạng đến từ những kẻ tội phạm bị hành quyết gần đây”. Báo cáo cũng cho biết, “Bệnh viện Nanfang, ở Quảng Châu, Tỉnh Quảng Đông là bệnh viện ghép tạng lớn ở miền nam Trung Quốc… bệnh viện này do đội ngũ bác sĩ và nhân viên y tế quân đội điều hành. Nhờ vào mối quan hệ với quân đội, nên bệnh viện này dễ dàng tiếp cận nguồn tạng từ tử tù”.
Tờ Epoch Times cũng có bài báo cho biết một cựu quan chức tỉnh Quảng Đông có tên “Mr. Vương” đã nhớ lại những trải nghiệm của ông tại Bệnh viện Nanfang. “Bệnh viện Nanfang có tất cả các loại nội tạng, và bán những nội tạng dư thừa cho các bệnh viện khác. Họ kiếm được rất nhiều tiền”. Bài báo của Epoch Times nói thêm rằng Bệnh viện Nanfang cũng là cơ hội cho những kẻ môi giới nội tạng kiếm tiền. Ông Vương cũng nhớ lại lời của một cựu nhân viên của bệnh viện này tuyên bố rằng “thu hoạch nội tạng [người] giống như giết lợn. Bạn có thể lấy bất cứ cái gì bạn cần”. (5).
Nhiều bệnh viện khác tại Anh Quốc phản hồi yêu cầu tự do thông tin với các số liệu tương phản với dữ liệu của NHS BT. Chẳng hạn, có 4 bệnh viện nói rằng họ thực sự ghi nhận dữ liệu du lịch ghép tạng và tuyên bố rằng không có ai trong số các bệnh nhân của họ đã tới Trung Quốc ghép tạng. Tuy nhiên, NHS BT xác nhận rằng mỗi bệnh viện trong số 4 bệnh viện này đều có một bệnh nhân đã ghép thận tại Trung Quốc.
Một ví dụ khác, Bệnh viện Queen Elizabeth tại Birmingham (QEHB) đã nói rằng họ không biết về bất kỳ bệnh nhân nào của họ du lịch tới Trung Quốc ghép tạng, nhưng dữ liệu của NHS BT chỉ ra rằng một bệnh nhân của QEHB đã du lịch tới Trung Quốc. Bác sĩ Adnan Sharif là chuyên gia tư vấn về thận tại QEHB, và ông cũng là Thư ký của tổ chức Các bác sĩ chống Thu hoạch Nội tạng cưỡng bức (DAFOH). Trong một cuộc trao đổi, ông nói: “Tôi có thể xác nhận rằng với tư cách là bác sĩ phụ trách một nửa chương trình sau cấy ghép của QEHB… tôi biết có hai bệnh nhân đã du lịch tới Trung Quốc ghép thận trong vòng 10 năm qua”. Thông tin này đã bổ sung thêm một bệnh nhân chưa được ghi nhận trước đây vào dữ liệu trong nghiên cứu này, tăng tổng số bệnh nhân Anh Quốc du lịch ghép tạng tại Trung Quốc được xác nhận lên 23 trường hợp.
Bình luận về bản nghiên cứu này, Bác sĩ Sharif nói: “Đây không phải là thông tin được đối chiếu thường xuyên cho các đơn vị cấy ghép. Tôi không ngạc nhiên nhiều bệnh nhân (bao gồm cả bệnh nhân của tôi) không có đăng ký chính thức – hai bệnh nhân mà tôi biết chỉ có tài liệu trên thư lâm sàng của họ gửi đến [khoa nội của QEHB]. Không có cách nào để [NHS] Trust nhận thức được thông tin này, và NHS BT không có nghĩa vụ phải nhận thức về điều này”.
Ví dụ cuối cùng, hai bệnh viện khác mà theo dữ liệu của NHS BT mỗi bệnh viện có ba bệnh nhân đã ghép tạng tại Trung Quốc, nhưng họ nói rằng họ không biết gì về thông tin này. Cả hai bệnh viện này đều là những cơ sở y tế uy tín cao tại Anh Quốc – Bệnh viện Nam khoa (Guy’s Hospital) và Bệnh viện Hoàng Gia London.
Các bác sĩ phải đối mặt với tình huống khó xử về mặt đạo đức khi không có khung pháp lý hay thủ tục nào để bảo vệ họ và bệnh viện của họ tránh khỏi những sự đồng lõa tiềm ẩn, gián tiếp và không rõ ràng trong quy trình mua bán nội tạng phi đạo đức ở Trung Quốc. Họ chỉ có thể đưa ra lời khuyên với các bệnh nhân của họ không nên du lịch tới Trung Quốc ghép tạng. Cách thức mà các bệnh viện Anh Quốc đang giám sát du lịch ghép tạng tới Trung Quốc đang không hoạt động. Điều này nên hoạt động. Nhiều trong số các bệnh viện này không biết rằng bệnh nhân của họ đang tới Trung Quốc và trả tiền để ghép thận. Hơn nữa, điều quan trọng cần lưu ý là các dữ liệu được ghi nhận trong báo cáo này chỉ phản ánh các bệnh nhân điều trị trong hệ thống NHS. Với việc tổng số tiền cần để mua tạng tại Trung Quốc là khả thi, các du khách ghép tạng có thể cũng sử dụng hệ thống chăm sóc tư nhân mà không cần qua hệ thống NHS của chính phủ Anh Quốc.
Nghiên cứu này không tập trung vào hoặc chỉ trích các lựa chọn đạo đức và cảm xúc thay đổi cuộc sống của mỗi bệnh nhân ghép tạng. Tuy nhiên, nghiên cứu này muốn dấy lên những câu hỏi khó cần được trả lời. Chính phủ và hệ thống pháp luật Anh Quốc nên làm gì nếu một người nào đó từ Anh Quốc mua nội tạng được thu hoạch từ một tù nhân lương tâm tại Trung Quốc? Đây có phải là người đồng lõa với tội phạm chống lại nhân loại? Hơn nữa, chính phủ và hệ thống pháp luật Anh Quốc làm gì nếu sau đó NHS cung cấp chăm sóc hậu cấy ghép cho người này? NHS có phải đang phạm tội đồng lõa gián tiếp? Chính phủ Anh có thể làm gì để bảo vệ các bệnh nhân, cũng như các bệnh viện và nhân viên thuộc NHS tránh khỏi bất kỳ liên quan nào tới tội phạm chống nhân loại đang diễn ra tại Trung Quốc? Các bệnh viện có thể làm gì để giám sát tốt hơn hoạt động du lịch ghép tạng tới Trung Quốc, và bảo vệ bệnh nhân của họ không sử dụng dịch vụ ghép tạng từ các nước quản lý yếu kém?
Hiểu về sự phổ biến của du lịch ghép tạng Anh Quốc – Trung Quốc, tạo ra luật bảo vệ người dân tránh việc mua nội tạng tại Trung Quốc, và bảo vệ các cơ sở chăm sóc sức khỏe không bị vướng vào tội đồng lõa gián tiếp, chỉ là bước đi đầu tiên. Để đảm bảo rằng bất kỳ luật nào đều có hiệu quả toàn diện, thì cần thiết phải có hiểu biết sâu sắc hơn nữa về cách thức người dân tại Anh Quốc mua nội tạng tại Trung Quốc. Liệu có tồn tại các kênh thị trường chợ đen hoặc những người môi giới nội tạng tại hoặc có kết nối với Anh Quốc? Tiền được trả thế nào và trả cho ai? Các nội tạng phù hợp thế nào, và được tổ chức cấy ghép ra sao? Trải nghiệm của các bệnh nhân Anh Quốc tại Trung Quốc khi ghép tạng là gì và họ có bằng chứng quan trọng nào?
Người dân tại Anh Quốc đang du lịch tới Trung Quốc để ghép tạng. Tại Trung Quốc, chính quyền đang giết hại người dân vô tội và thu hoạch thận của họ để cung cấp cho hoạt động ghép tạng cho những người sẵn sàng trả tiền. Không hoàn toàn là không thể khi cho rằng vào một thời điểm nào đó hai điều này sẽ kết nối với nhau: ai đó từ Anh Quốc sẽ mua một quả thận được thu hoạch cưỡng bức từ một tù nhân lương tâm tại Trung Quốc. Với tất cả những gì chúng tôi biết, điều này đã xảy ra rồi, và có thể vẫn đang diễn ra. Nếu chúng ta không hành động ngay bây giờ, chúng ta sẽ tiếp tục đặt rủi ro cho hệ thống y tế Anh Quốc và bệnh nhân ghép tạng của hệ thống này trở thành một phần mở rộng của hệ thống thu hoạch nội tạng ở Trung Quốc.
Ghi chú:
(1) Nghị quyết Hàng Châu và Báo cáo về Cuộc họp với Bộ trưởng Bin Li của Ủy ban Y tế và Kế hoạch hóa gia đình Quốc gia của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.
(2) Delmonico, F.L., Capron, A.M., Danovitch, G.M., Levin, A., O’Connell, P.J. (2014) Cấy ghép tạng tại Trung Quốc – chưa phải kỷ nguyên mới.
(3) Báo cáo Điều tra về Vai trò của Các bệnh viện Cảnh sát vũ trang và Quân đội Trung Quốc về Thu hoạch tạng sống của Học viên Pháp Luân Công, ngày 26/6/2012.
(4) Hiến tặng Không tự nguyện: Báo cáo Toàn diện về nạn Sử dụng Nội tạng của Tử tù cho ghép tạng ở Trung Quốc.
(5) Cai, R. (2014). Bệnh viện tại miền Nam Trung Quốc đầy Nội tạng, Cựu quan chức Nói. The Epoch Times.
(*) Tiêu đề bài viết do trithucvn.org đặt lại
Tác giả: Andy Moody
Xuân Thành biên dịch
Xem thêm:
Từ khóa Mổ cướp nội tạng Cấy ghép tạng Du lịch ghép tạng Pháp Luân Công là gì Pháp Luân Công