22 năm bị đàn áp: Những cống hiến ít biết của Pháp Luân Công cho nhân quyền và tự do
- Minh Nhật
- •
Ngày 28/4/2021 vừa qua, Hạ viện tiểu bang Illinois, Hoa Kỳ đã thông qua nghị quyết HR0029 lên án cuộc đàn áp Pháp Luân Công của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) nhân dịp chuẩn bị kỷ niệm 22 năm cuộc đàn áp Pháp Luân Công (20/7/1999 – 20/7/2021). Trong nghị quyết này, Hạ viện Illinois đã đặc biệt nhắc tới 3 cống hiến ít biết của cộng đồng Pháp Luân Công cho lĩnh vực nhân quyền và tự do của thế giới: tạo ra các công cụ chống kiểm duyệt nổi tiếng; dẫn đầu phong trào thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc; và tạo nên một cuộc phản kháng ôn hòa bất bạo động lớn nhất trong lịch sử thế giới.
Tạo ra các công cụ chống kiểm duyệt nổi tiếng
Nghị quyết HR0029 của Hạ viện Illinois viết, “người tập Pháp Luân Công đã phát triển phần mềm tự do Internet mang tính đột phá, Freegate và Ultrasurf, cho phép hàng triệu người Trung Quốc vượt qua Vạn lý Tường lửa và tiếp cận toàn bộ các khu vực Internet bị ĐCSTQ chặn”.
Freegate và Ultrasurf là hai công cụ hỗ trợ tự do ngôn luận và đột phá kiểm duyệt nổi tiếng trên toàn thế giới. Hai công cụ này không chỉ hỗ trợ người Trung Quốc vượt tường lửa, mà còn giúp đỡ người dân các nước khác đứng lên chống lại chế độ độc tài.
Trong phong trào Mùa xuân Ả Rập, lưu lượng người dùng của Ultrasurf đến từ Tunisia đã tăng lên gấp 7 lần. Cũng trong Mùa xuân Ả Rập, Freegate và Ultrasurf đã giúp người dân Ai Cập kêu gọi nhau qua Facebook đứng lên chấm dứt một chế độ độc tài kéo dài 30 năm. Trong các sự kiện tương tự, như cuộc biểu tình chống chính phủ quân phiệt tại Myanmar 2007 của dân chúng, sinh viên và sư sãi, lưu lượng người dùng qua các phần mềm chống kiểm duyệt này cũng tăng đột biến.
Trong khi có những thời điểm, Freegate giúp đỡ 50 triệu lượt truy cập web trong ngày tới từ Trung Quốc, thì Ultrasurf phục vụ tới 11 triệu người sử dụng trên toàn thế giới. Tạp chí công nghệ Wired đã đánh giá Ultrasurf là “một trong các công cụ tự do ngôn luận quan trọng nhất trên mạng Internet”. Đại học Harvard đánh giá Ultrasurf là công cụ vượt kiểm duyệt “hiệu quả nhất” năm 2007.
Tuy nhiên Freegate và Ultrasurf không phải là hai công cụ duy nhất mà người tập Pháp Luân Công sử dụng để hỗ trợ người dân Trung Quốc phá vỡ sự kiểm duyệt của chế độ cộng sản độc tài. Nghị quyết HR0029 ghi nhận “người tập Pháp Luân Công đã dẫn đầu các công ty truyền thông quốc tế trong việc phát các thông tin không bị kiểm duyệt đến Trung Quốc qua truyền hình vệ tinh và đài phát thanh sóng ngắn”.
Trong khi người tập Pháp Luân Công bên trong Trung Quốc lắp đặt các chảo vệ tinh miễn phí cho người dân có nhu cầu thì tại Đài Loan và trên thế giới, người tập Pháp Luân Công đã phát triển các kênh truyền thông mang đến những thông tin không bị kiểm duyệt và thông qua đài phát thanh sóng ngắn cùng truyền hình vệ tinh để truyền các thông tin này đến cho người dân Trung Quốc.
Dẫn đầu phong trào thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc
Nghị quyết HR0029 của Hạ viện Illinois viết, “Tờ Washington Post đưa tin vào năm 1999 rằng nhiều người có ảnh hưởng trong đảng, chính phủ và quân đội đã tập luyện Pháp Luân Công vào thời điểm đó, và người tập Pháp Luân Công có hiểu biết sâu sắc về ĐCSTQ và biết cách tốt nhất để giải thể nó”.
Trên thực tế, người tập Pháp Luân Công đã đang dẫn đầu phong trào kêu gọi thoái ĐCSTQ tại Trung Quốc Đại Lục và trong cộng đồng người Hoa trên khắp thế giới. Phong trào này được hy vọng là biện pháp giải thể ĐCSTQ từ bên trong, như nghị quyết HR0029 đề cập, “hơn 371 triệu người Trung Quốc đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và/hoặc các tổ chức liên đới của nó (hầu hết sử dụng tên giả để tránh sự trừng phạt của ĐCSTQ), một hiện tượng tương tự như những gì đã xảy ra ngay trước khi Liên Xô sụp đổ”.
Phong trào thoái Đảng này bắt nguồn từ một sự kiện, đó là vào tháng 11 và tháng 12/2004, thời báo Epoch Times, một cơ quan truyền thông do người Hoa ở hải ngoại xây dựng, trong đó có sự tham gia của những người tập Pháp Luân Công chạy thoát khỏi cuộc đàn áp tại Trung Quốc, công bố loạt bài xã luận: “Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản Trung Quốc”, gọi tắt là Cửu Bình.
Loạt 9 bài bình luận này đã vạch rõ nguồn gốc, bản chất và lịch sử tội ác từ xưa đến nay của ĐCSTQ, giúp cho nhiều người dân Trung Quốc hiểu được bộ mặt thật của Đảng, đồng thời lần đầu tiên kêu gọi tất cả người dân Trung Quốc thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó (Đoàn thanh niên và Đội thiếu niên tiền phong). Cửu Bình sau này trở thành một cuốn sách được truyền tay rộng rãi và bí mật tìm đọc nhiều nhất tại Trung Quốc Đại Lục.
2004 là thời điểm cuộc đàn áp Pháp Luân Công đã diễn ra được 5 năm. Từ chỗ có hơn 70 triệu người tập luyện vào năm 1999, người tập Pháp Luân Công đã trở thành nhóm người yếu thế nhất trong xã hội Trung Quốc, phải đối mặt với việc bị mất gia đình, nhà cửa, bị giam giữ, tra tấn, làm nhục và thậm chí bị giết hại trong tù. Vậy nên vào thời điểm đó, đây là nhóm người trải nghiệm rõ nhất bản chất tà ác của ĐCSTQ.
Hưởng ứng Cửu Bình, những người tập Pháp Luân Công trốn thoát khỏi Trung Quốc cùng với cộng đồng hải ngoại đã thành lập các trung tâm Thoái Đảng đường phố bên ngoài Trung Quốc và nhân rộng mô hình này.
Các trung tâm Thoái Đảng đường phố của Pháp Luân Công tại các quốc gia bên ngoài Đại Lục duy trì liên tục trong nhiều năm, đồng thời ảnh hưởng ngược lại Trung Quốc Đại Lục. Người Đại Lục cũng vượt tường lửa, lên website tuidang.org để tuyên bố thoái xuất. Đến ngày 21/4/2005, số người tuyên bố thoái Đảng và các tổ chức liên đới đạt mốc 1 triệu. Đến ngày 22/4/2006, số người tuyên bố thoái tiến gần tới mốc 10 triệu. Đến khoảng tháng 2/2009, con số vượt mức 50 triệu. Ngày 7/8/2011, số người thoái đạt 100 triệu. Con số là 200 triệu vào tháng 4/2015, 300 triệu vào 2018, và tới 18/7/2020, đã có hơn 360 triệu người Trung Quốc tuyên bố thoái xuất khỏi chế độ.
Cuộc phản kháng ôn hòa bất bạo động lớn nhất trong lịch sử thế giới
Nghị quyết HR0029 của Hạ viện Illinois viết, “Người tập Pháp Luân Công đã vận hành hơn 200.000 nhà in ngầm để sản xuất những tài liệu [cho phép người dân tiếp cận sự thật] trên khắp Trung Quốc, điều có khả năng đã tạo thành một cuộc phản kháng bất bạo động lớn nhất trên thế giới”.
Trong cuộc đàn áp tại Trung Quốc, sử dụng tài chính cá nhân, người tập Pháp Luân Công đã tự vận hành các nhà in ngầm độc lập và phân phát tài liệu nói rõ sự thật về cuộc đàn áp Pháp Luân Công, cũng như các tài liệu vạch trần bộ mặt thật của ĐCSTQ như Cửu Bình.
Trong bài viết “Bí mật của Pháp Luân Công để sống sót tại Trung Quốc“ năm 2019, giám đốc nghiên cứu Trung Quốc của tổ chức nhân quyền Freedom House, bà Sarah Cook, cho biết theo nghiên cứu của tổ chức này vào năm 2017, từ 7 đến 20 triệu người Trung Quốc vẫn đang tập luyện Pháp Luân Công một cách bí mật. Và họ lựa chọn cách phản kháng bất bạo động trước cuộc đàn áp với sự sáng tạo và lòng kiên nhẫn.
Theo Sarah Cook, người tập Pháp Luân Công đã sử dụng rất nhiều biện pháp khác nhau: gọi điện thoại từ bên ngoài Trung Quốc tới các cảnh sát thực hiện hành vi bức hại; nhờ cậy đến các luật sư nhân quyền và sử dụng các biện pháp nói rõ sự thật ngay tại các phiên xử ở tòa án; thu thập chữ ký của người dân yêu cầu chính quyền địa phương thả người; in các đĩa CD, DVD nói rõ về cuộc đàn áp; cài đặt các chảo truyền hình cho người dân; in thông điệp lên các tờ tiền nhân dân tệ; v.v..
Trong một bài viết khác trên tờ Diplomat kể về quá trình thu thập thông tin cho báo cáo của Freedom House năm 2017 về tôn giáo tại Trung Quốc, Sarah Cook đã dẫn lại ý kiến cho rằng vào thời điểm ĐCSTQ quyết định đàn áp Pháp Luân Công, Đảng này đã tự tạo ra chính điều mà nó luôn sợ hãi.
Cuộc đàn áp định mệnh đã tạo ra một nhóm người dám đứng đối lập với ĐCSTQ, “đặc biệt rất kiên trì, trở thành một thách thức đối với ĐCSTQ. Họ đã đóng ghóp rất lớn về mặt công nghệ, giúp người dân tại Trung Quốc có thể vượt Tường lửa Vạn lý trường thành. Tất cả điều đó đã khiến công chúng Trung Quốc hiểu về bản chất của ĐCSTQ. Nó đã cho phép người dân có thông tin và có được chiến lược để thực hiện các hoạt động bảo vệ nhân quyền”.
Minh Nhật
Xem thêm:
Mời xem video:
Từ khóa đàn áp Pháp Luân Công cuộc sống sau bức hại