Tội ác tham nhũng và dâm loạn của Giang Trạch Dân chồng chất như núi
- Bình Minh
- •
Cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) Giang Trạch Dân vừa qua đời. Giang Trạch Dân vô đức, bất tài đã leo lên vị trí cao trong ĐCSTQ, cai trị đất nước bằng tham nhũng và dâm loạn, dẫn đến nạn tham nhũng chưa từng có trong giới quan chức của ĐCSTQ, và sự sùng bái vật chất trong xã hội Trung Quốc.
Giang Trạch Dân cũng là thủ phạm bức hại Pháp Luân Công. Các tội danh quan trọng nhất của ông ta gồm công kích, lăng mạ, phỉ báng nhà sáng lập Pháp Luân Công – ông Lý Hồng Chí, bịa đặt vụ tự thiêu giả Thiên An Môn, ra lệnh mổ cướp nội tạng sống các học viên Pháp Luân Công, v.v. Tội ác của Giang chồng chất như núi, và là tội nhân lịch sử bị người đời phỉ báng.
Giang Trạch Dân là kẻ xúi giục tham nhũng hủ bại trong bộ máy quan chức của ĐCSTQ
Sự hủ bại trong bộ máy quan chức của ĐCSTQ đã nổi tiếng khắp thế giới. Ngoài các nhân tố cơ bản của chế độ toàn trị, Giang Trạch Dân còn là kẻ chủ mưu.
Trong suốt 13 năm Giang Trạch Dân làm Tổng Bí thư ĐCSTQ và 2 năm giữ chức Chủ tịch Quân ủy, bộ máy quan chức của ĐCSTQ đã bị tha hóa chưa từng thấy, họ điên cuồng vơ vét tiền bạc, chức quan càng lớn thì càng táo bạo.
Ở Trung Quốc Đại Lục, khi nói về sự hủ bại của ĐCSTQ, mọi người nhắc đến Giang Trạch Dân với tư cách là “huấn luyện viên trưởng” của nạn tham nhũng trong giới quan chức của ĐCSTQ, nghĩa là Giang không chỉ “im lặng phát tài“, mà còn dạy các quan chức ĐCSTQ ở tất cả các cấp hủ bại, dẫn đến nạn tham nhũng tràn lan trong quan trường của ĐCSTQ, khiến xã hội Trung Quốc sùng bái vật chất.
Trong những năm gần đây, cư dân mạng thường nhắc đến Giang Trạch Dân với những từ như “con cóc”, “tam đại biểu”, “tam tham vương” (tham quyền, tham sắc, tham tiền).
Cuốn sách “Giang Trạch Dân Kỳ Nhân” (Con người Giang Trạch Dân) nói rằng “‘Cống hiến’ lớn nhất của Giang Trạch Dân là lần đầu tiên dùng ‘tham quan trị quốc’ dưới sự cai trị của ĐCSTQ”, và giải thích chi tiết về việc Giang Trạch Dân dựa vào tham quan cai trị đất nước như thế nào.
Giang Trạch Dân vô đức vô năng, nhưng lại thông thạo “Hậu Hắc Học”. Không có cách nào tốt để điều hành đất nước, vì vậy ông ta đã chọn “hủ bại trị quốc” và “dâm loạn trị quốc”, khiến người dân cả nước đọa lạc cùng mình. Giang Trạch Dân đạo đức thấp hèn cầm đầu tham nhũng, dâm loạn. Ở Trung Quốc, những vụ bê bối dâm loạn của Giang Trạch Dân ai nấy đều biết.
Giang Trạch Dân hủ bại không cho phép các học viên Pháp Luân Công tin vào “Chân-Thiện-Nhẫn” được phép tồn tại. Sau khi Giang dùng quyền thay luật, phát động đàn áp Pháp Luân Công, để mua chuộc mọi người bán mạng cho mình, thậm chí Giang còn khuyến khích người dân tham nhũng, dâm loạn, khiến đạo đức của Trung Quốc sa sút nghiêm trọng, bầu không khí xã hội bị băng hoại, tham nhũng và mại dâm lan rộng trong giới quan trường.
Quan chức các cấp của ĐCSTQ đều học theo Giang Trạch Dân ngang nhiên mua bán quan chức. Các quan chức trong đảng, chính phủ và quân đội bị điều tra và truy tố trong báo cáo chính thức hầu hết đều liên quan đến việc “mua quan bán chức”, “giao dịch quyền lực và tình dục”, “thông dâm với người khác”, v.v. là một ví dụ điển hình.
Đời tư của Giang Trạch Dân cũng là tâm điểm chú ý của thế giới bên ngoài. Ai nấy đều biết rằng Tống Tổ Anh – nữ ca sĩ kiêm cựu trưởng đoàn văn nghệ của Cục Chính trị Hải quân ĐCSTQ, là một trong số những tình nhân của ông ta.
Theo cuốn sách “Giang Trạch Dân Kỳ Nhân”, Tống Tổ Anh đã để lại ấn tượng sâu sắc với Giang sau khi biểu diễn trên sân khấu tại Gala Lễ hội mùa xuân của CCTV vào năm 1990, và sự nghiệp của Tống Tổ Anh đã thăng hoa kể từ đó. Bà có “Thẻ đỏ Trung Nam Hải” – thẻ cấp cao nhất để ra vào Trung Nam Hải, và có thể trực tiếp tiếp cận lãnh đạo cao nhất.
Ngoài Tống Tổ Anh, các tình nhân của Giang Trạch Dân còn có Lý Thụy Anh (Li Ruiying) – cựu nữ phát thanh viên của CCTV, Trần Chí Lập (Chen Zhili) – cựu Bộ trưởng Bộ Giáo dục của ĐCSTQ, và Hoàng Lệ Mãn (Huang Liman) -cựu Tổng thư ký Ủy ban thành phố Thâm Quyến kiêm Ủy viên Thường trực Ủy ban nhân dân thành phố.
Bản tính lãng tử của Giang ai nấy đều biết. Nhiều lần ông ta bị chụp cảnh “cười tít mắt” nhìn mỹ nữ nơi công cộng, thậm chí ông ta còn nhìn chằm chằm các nữ tiếp viên xinh đẹp tại các cuộc họp quan trọng, như Đại hội Đại biểu Toàn quốc lần thứ 17 và 18 của ĐCSTQ.
Giang Trạch Dân đã thực hiện một cuộc tấn công tàn ác, lăng mạ, vu khống, thậm chí âm mưu ám sát nhà sáng lập Pháp Luân Công.
Giang Trạch Dân phụ trách hệ thống đảng, chính phủ và quân đội của ĐCSTQ trong 15 năm. Trong thời gian đó ông ta đã công khai phát động chiến dịch bức hại các học viên Pháp Luân Công vào ngày 20/7/1999. Cuộc bức hại chưa từng có này vẫn tiếp diễn suốt 23 năm qua.
Ông Vương Hữu Quần, cựu Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị kiêm Bí thư Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương, từng đăng một bài báo liệt kê 10 đại tội của Giang Trạch Dân.
Ngoài tham nhũng và dâm loạn, những tội ác chính của Giang Trạch Dân được ngoại giới công nhận bao gồm:
Thứ nhất, tấn công, lạm dụng, vu khống và thậm chí âm mưu ám sát nhà sáng lập Pháp Luân Công;
Thứ 2, tạo ra “Vụ tự thiêu giả mạo tại Thiên An Môn”;
Thứ ba, ra lệnh thu hoạch nội tạng sống của các học viên Pháp Luân Công.
Bài viết nói rằng nhà sáng lập Pháp Luân Công, ông Lý Hồng Chí, không tự nêu tên hay đòi phần thưởng, đã truyền bá Pháp Luân Công ra thế giới và có những đóng góp to lớn cho sức khỏe thể chất và tinh thần của người dân Trung Quốc và trên toàn thế giới. Ông được các học viên Pháp Luân Công trên toàn thế giới kính trọng và ngưỡng mộ.
Giang Trạch Dân không những không biết ơn, mà ngược lại còn lo lắng rằng có quá nhiều người học Pháp Luân Công sẽ gây nguy hiểm cho quyền lực của mình, nên nhất quyết bức hại Pháp Luân Công.
Đầu tiên, Giang Trạch Dân định lấy việc giảm thặng dư thương mại 500 triệu USD làm điều kiện để “dẫn độ” ông Lý Hồng Chí từ Mỹ về Trung Quốc. Sau khi âm mưu bị vạch trần, ông Triệu Trí Chân, Giám đốc Đài truyền hình Vũ Hán, được lệnh làm một bộ phim truyền hình vu khống, công kích và bôi nhọ ông Lý Hồng Chí.
Từ ngày 22/7/1999, tất cả các bộ máy tuyên truyền đã được kích hoạt để tấn công, lăng mạ và vu khống ông Lý Hồng Chí và Pháp Luân Công.
Sau đó, Tăng Khánh Hồng, nhân vật số 2 của Tập đoàn Giang Trạch Dân, phụ trách cơ quan mật vụ của ĐCSTQ nhiều năm, đã bí mật ra lệnh ám sát. Bộ An ninh Quốc gia và Bộ Tổng tham mưu quân đội của ĐCSTQ đã cùng nhau thành lập một đội hoạt động đặc biệt, chuyên điều tra tung tích của ông Lý Hồng Chí và chờ cơ hội thực hiện vụ ám sát.
Tất cả các vụ ám sát vào tháng 12/2000 tại Đài Loan, tháng 1/2001 tại Hồng Kông và tháng 5/2005 tại Canada đều không thành công.
Dàn dựng “Vụ giả thiêu Thiên An Môn”
Vụ tự thiêu Thiên An Môn đề cập đến vụ án giả mạo thế kỷ, xảy ra vào đêm giao thừa ngày 23/1/2001.
Ngày hôm đó, tập đoàn Giang Trạch Dân đã chỉ đạo và dàn dựng cảnh một số người tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn. Tân Hoa Xã đưa tin 5 học viên Pháp Luân Công đã tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn.
Sau đó, tin này được CCTV phát đi phát lại cho hơn một tỷ người Trung Quốc, và được làm thành đĩa CD, phát đi phát lại ở nhiều trung tâm tẩy não, trại lao động, nhà tù và những nơi khác trên khắp Trung Quốc trong nhiều năm, gây ra những ảnh hưởng cực kỳ tồi tệ.
Sau khi “Vụ giả thiêu Thiên An Môn” xảy ra, học viên Pháp Luân Công ở nước ngoài đã phân tích cẩn thận đoạn phim do CCTV quay chậm, và phát hiện ra rằng đó là một vụ lừa đảo lớn do ĐCSTQ lên kịch bản và chỉ đạo. Vì lý do này, Đài truyền hình Tân Đường Nhân (NTDTV) đã làm bộ phim tài liệu “Lửa giả” để vạch trần sự thật.
Bằng chứng điều tra của “Tổ chức Thế giới Điều tra Cuộc Đàn áp Pháp Luân Công” (WOIPFG) ở nước ngoài đã chứng minh rằng vụ “tự thiêu” này là một âm mưu được lên kế hoạch bởi Giang Trạch Dân, La Cán và các lãnh đạo cấp cao khác của ĐCSTQ vào thời điểm đó.
Mục đích của nó là vu khống Pháp Luân Công, lừa dối người dân cả nước và khiến người dân Trung Quốc mù quáng đi theo chính sách bức hại Pháp Luân Công của ĐCSTQ.
Cuốn “Giang Trạch Dân Kỳ Nhân” tiết lộ rằng trong vụ “tự thiêu” chấn động này, nạn nhân không chỉ là những người tham gia vụ “tự thiêu giả”, mà còn có hàng trăm triệu người dân Trung Quốc.
Giang Trạch Dân, kẻ chủ mưu của âm mưu thâm độc này, đã lừa dối vô số người, với cái giá phải trả là hủy hoại sinh mạng của những người đang sống, gieo rắc sự thù hận Pháp Luân Công vào lòng người, và mở đường cho việc giết hại người tu luyện Pháp Luân Công.
Giang Trạch Dân đã tạo ra một “kỷ lục lịch sử” đáng xấu hổ khác, bằng cách sử dụng các công cụ tuyên truyền hiện đại để kích động hận thù trên quy mô lớn như vậy, trước sự chứng kiến của hàng trăm triệu người.
Ra lệnh thu hoạch nội tạng của các học viên Pháp Luân Công còn sống
Vào mùa hè năm 1999, Giang Trạch Dân, lúc bấy giờ là lãnh đạo của ĐCSTQ, đã một tay phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công điên cuồng, và kêu gọi “tiêu diệt Pháp Luân Công trong vòng 3 tháng.”
Đồng thời, Giang hạ mật lệnh diệt chủng hàng loạt: “Đánh chết là tự sát; hỏa thiêu không tra cứu thân phận; phá hoại thanh danh, vắt kiệt kinh tế, hủy hoại thân xác”. Lệnh này đã hỗ trợ chính sách và chống lưng cho các tín đồ tà ác của ĐCSTQ ở nhiều nơi tra tấn và giết hại học viên Pháp Luân Công, và thu hoạch nội tạng của họ khi còn sống.
Giang Trạch Dân từng trực tiếp xúi giục Bạc Hy Lai “cứng rắn” với Pháp Luân Công để tích lũy vốn liếng chính trị, khiến Bạc “sáng tạo” ra “tiền lệ” về tội ác mổ cướp và buôn bán nội tạng sống của học viên Pháp Luân Công trên quy mô lớn, dưới thời ông ta cầm quyền ở thành phố Đại Liên, tỉnh Liêu Ninh.
Các thành viên chủ chốt trong tập đoàn của Giang Trạch Dân gồm La Cán, Chu Vĩnh Khang và Từ Tài Hậu đã nhân rộng mô hình này ra cả nước, khiến quân đội ĐCSTQ, cảnh sát vũ trang, hệ thống chính trị và pháp luật, “Văn phòng 610” (một tổ chức bất hợp pháp chuyên đàn áp Pháp Luân Công), hệ thống y tế và các trung gian buôn bán nội tạng đen thông đồng với nhau.
Cơ chế giết người một cửa thu hoạch sống, đánh cắp, bán nội tạng và thi thể của các học viên Pháp Luân Công trên quy mô lớn đã được hình thành, khiến tội ác thu hoạch nội tạng sống được công nghiệp hóa, quân sự hóa, thị trường hóa và xã hội đen hóa, tạo ra “sự tà ác chưa từng thấy trên hành tinh này”.
Để khuyến khích cấp dưới của mình hành ác, Giang Trạch Dân đã cố tình 4 lần gặp ông Ngô Mãnh Siêu (Wu Mengchao), Giám đốc Bệnh viện Phẫu thuật Gan mật Phương Đông, trực thuộc Đại học Quân y số 2 của ĐCSTQ, kiêm cố vấn trưởng của Hội nghị Ghép tạng Quân đội.
Giang đích thân ký lệnh, yêu cầu Quân ủy Trung ương tổ chức một cuộc họp đặc biệt để truy tặng Ngô Mãnh Siêu danh hiệu “Chuyên gia y tế mẫu mực” và huân chương hạng nhất.
Sau khi tội ác thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống của ĐCSTQ lần đầu tiên bị quốc tế vạch trần vào năm 2006, các luật sư nhân quyền, chuyên gia và học giả ở nước ngoài, “Tổ chức Thế giới Điều tra Cuộc Đàn áp Pháp Luân Công” và “Tòa án Nhân dân Độc lập” của Anh đã tiến hành một lượng lớn các cuộc điều tra độc lập về vấn đề này.
Kết quả nhận định rằng tội ác ĐCSTQ mổ cướp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống đã tồn tại trong nhiều năm, và vẫn đang tiếp diễn.
Ngày 13/6/2016, Hạ viện Hoa Kỳ nhất trí thông qua Nghị quyết số 343, yêu cầu ĐCSTQ ngay lập tức chấm dứt hành vi “cưỡng bức thu hoạch nội tạng” đối với các học viên Pháp Luân Công và các tù nhân lương tâm khác.
Sau đó dư luận chính trên thế giới một lần nữa tập trung vào tội ác mổ cướp nội tạng sống của ĐCSTQ. Các phiên điều trần đã được tổ chức, để tìm hiểu thêm về sự kiện bi thảm này ở Trung Quốc.
Cựu quốc vụ khanh Canada phụ trách khu vực châu Á – Thái Bình Dương David Kilgour, nhà báo điều tra cấp cao của Mỹ Ethan Gutmann, và Luật sư nhân quyền người Canada David Matas cũng được mời tham dự phiên điều trần.
Chính sách mới của Hiệp hội Cấy ghép Tim Phổi Quốc tế (ISHLT) đã cấm hoàn toàn việc xuất bản các tài liệu nghiên cứu về cấy ghép nội tạng từ Trung Quốc.
Ông Matas tin rằng tuyên bố của Hiệp hội Cấy ghép Tim Phổi Quốc tế (ISHLT) cũng gửi một thông điệp rõ ràng đến cộng đồng quốc tế.
“Tuyên bố này lên án sự im lặng và thái độ không lên tiếng của những người khác. Đồng thời nó cũng gửi một thông điệp đến những người bên ngoài Trung Quốc, đang tiếp nhận nghiên cứu cấy ghép nội tạng của Trung Quốc, hay tổ chức các bài giảng về nghiên cứu cấy ghép nội tạng của Trung Quốc, và xuất bản nghiên cứu cấy ghép nội tạng của Trung Quốc, nên làm gì. Nếu không, bạn sẽ trở thành đồng lõa trong việc lạm dụng (cấy ghép nội tạng của Trung Quốc).”
Theo báo cáo khảo sát chung mới nhất, trong những năm qua, tại Trung Quốc Đại Lục, ước tính có khoảng 1,5 triệu trường hợp thu hoạch và cấy ghép nội tạng sống đã được thực hiện.
Nguồn chính của những nội tạng này là các học viên Pháp Luân Công. Điều đó có nghĩa là, trong khoảng thời gian hơn 10 năm, chính quyền ĐCSTQ đã bí mật sát hại một lượng lớn học viên Pháp Luân Công bằng cách giết người còn sống để thu hoạch nội tạng cực kỳ tàn bạo. Mức độ tà ác của tội ác đã gây chấn động thế giới.
Những tội ác gây chấn động và những màn mờ ám này đều xảy ra dưới các mật lệnh, chỉ đạo, xúi giục và sai khiến của thủ phạm Giang Trạch Dân. Thông qua “sự tà ác chưa từng thấy trên hành tinh này”, những việc làm xấu xa của Giang đã bị vạch trần.
Ngày 5/4/2016, “Tổ chức Quốc tế Điều tra Cuộc đàn áp Pháp Luân Công” (WOIPFG) đã công bố một cuộc điều tra ghi âm, tiết lộ rằng cựu Bộ trưởng Bộ Y tế của Tổng cục Hậu cần của ĐCSTQ, ông Bạch Thư Trung và những người khác đã làm chứng rằng Giang Trạch Dân trực tiếp ra lệnh thu hoạch nội tạng sống của các học viên Pháp Luân Công.
ĐCSTQ mổ cướp nội tạng hàng loạt các học viên Pháp Luân Công còn sống là hành động tàn bạo tà ác nhất, kể từ sau cuộc tàn sát người Do Thái của Đức Quốc xã trong Thế chiến thứ Hai.
Từ khóa Dòng sự kiện Giang Trạch Dân qua đời Pháp Luân Công Giang Trạch Dân