Lãnh sự quán Mỹ tại Vũ Hán tuyển nhân viên vệ sinh lương hơn 300 triệu đồng/năm, gây xôn xao
- Ninh Phong
- •
Trong bối cảnh kinh tế Trung Quốc suy giảm, tỷ lệ thất nghiệp ở mức cao, một thông báo tuyển dụng của Lãnh sự quán Mỹ tại Vũ Hán với nội dung “tuyển nhân viên vệ sinh, lương hơn 80.000 nhân dân tệ/năm” (khoảng hơn 300 triệu đồng) đã dẫn đến nhiều bàn luận sôi nổi.
Chiều 22/12, Lãnh sự quán Mỹ tại Vũ Hán đăng thông báo trên tài khoản Weibo chính thức, cho biết đang tuyển 5 nhân viên vệ sinh, với mức lương cho vị trí này là 82.439 nhân dân tệ/ năm.
Theo mô tả công việc, nhân viên vệ sinh chịu trách nhiệm làm sạch và bảo dưỡng sàn nhà, cửa, bề mặt kính, nhà vệ sinh và đồ nội thất văn phòng, đồng thời đảm bảo tất cả các khu vực trong văn phòng luôn gọn gàng, không có rác thải. Ngoài ra, công việc còn bao gồm việc sử dụng an toàn các sản phẩm và thiết bị vệ sinh, bổ sung nước uống cho máy nước theo nhu cầu, thu gom và xử lý rác thải đúng quy định.
Lãnh sự quán Mỹ tại Vũ Hán cho biết, ứng viên cần hoàn thành chương trình tiểu học hoặc có trình độ học vấn từ tiểu học trở lên, có ít nhất 6 tháng kinh nghiệm làm công việc vệ sinh hoặc giúp việc gia đình. Bên cạnh đó, ứng viên cần có kỹ năng tiếng Anh cơ bản về nghe, nói, đọc và viết.
Thông báo tuyển dụng này nhanh chóng trở thành chủ đề nóng trên mạng xã hội Trung Quốc Đại Lục.
Nhiều cư dân mạng đùa vui: “Tôi có nhiều năm kinh nghiệm lau cửa sổ trong các đợt tổng vệ sinh ở trường học, có được không?”; “Tôi làm vệ sinh một năm, có thể giúp tôi xin visa Mỹ không?”; “Có nhận sinh viên mới ra trường không? Tôi có thể đi làm ngay”; “Không cần nói gì nữa, tôi muốn làm vệ sinh, tôi muốn đi”.
Một tài khoản Weibo có ảnh hưởng lớn bình luận: “Lãnh sự quán Mỹ tại Vũ Hán tuyển nhân viên vệ sinh, lương năm hơn 80.000 tệ. Điều khiến cư dân mạng ngạc nhiên là mức lương được ghi chính xác đến từng đơn vị, trong khi yêu cầu học vấn chỉ cần tốt nghiệp tiểu học. Ngược lại, doanh nghiệp Trung Quốc khi tuyển dụng thường ghi mức lương mơ hồ kiểu 3K–10K, khi trả lương thì thường trả ở mức thấp nhất, còn yêu cầu học vấn thì lúc nào cũng muốn đại học trở lên. Qua đó có thể thấy rõ tính thực dụng (phù hợp là đủ, không cần theo đuổi quá mức) và tinh thần hợp đồng (nghiêm túc thực hiện quyền và nghĩa vụ) trong cái gọi là ‘giá trị phổ quát’.”
Một số cư dân mạng còn tính toán chi tiết dựa trên mức lương này: “Per annum là lương năm, ghi rõ làm 40 giờ mỗi tuần. Chia cho 12 thì lương trước thuế khoảng 6.800 tệ/tháng, trừ bảo hiểm xã hội và quỹ nhà ở còn khoảng hơn 5.300 tệ, trong đó quỹ nhà ở khoảng hơn 1.600 tệ, tổng thu nhập khả dụng mỗi tháng xấp xỉ 7.000 tệ (hơn 26 triệu đồng).”
Trước đó, sự khác biệt trong cách đối xử với người lao động giữa doanh nghiệp nước ngoài và doanh nghiệp Trung Quốc nhiều lần trở thành chủ đề tranh luận.
Nhà máy lắp ráp máy in Canon – doanh nghiệp 100% vốn Nhật Bản tại thành phố Trung Sơn, tỉnh Quảng Đông – đã chính thức ngừng sản xuất vào ngày 21/11. Canon đưa ra phương án bồi thường hậu hĩnh cho người lao động Trung Quốc với mức “2,5N + 1” (trong đó N là số năm làm việc, cao hơn tiêu chuẩn pháp định N+1). Một số nhân viên nhận được khoản bồi thường lên tới vài trăm ngàn nhân dân tệ.
Một blogger so sánh: “Một bên là nhân viên Canon của Nhật Bản nhận một lần 630.000 tệ tiền bồi thường khi nghỉ việc, thậm chí nhà máy còn hỗ trợ kết nối giới thiệu việc làm; còn bên kia, các công nhân lâu năm của một nhà máy Trung Quốc tại Phật Sơn lại rơi vào tuyệt vọng. Nhà máy cho nghỉ dài hạn rồi giải tán, do doanh nghiệp mất khả năng thanh toán, người lao động kiện tụng hơn một năm trời, cuối cùng chỉ chia nhau hơn 90.000 tệ từ việc bán đấu giá một chiếc ô tô, bình quân mỗi người chỉ nhận được 699,4 tệ, thậm chí không đủ một tháng lương”.
Theo blogger này, “một bên là doanh nghiệp có vốn nước ngoài coi luật lao động là ranh giới tối thiểu và còn bù đắp thêm, dù kinh doanh khó khăn cũng không để người lao động chịu thiệt; bên kia là doanh nghiệp trong nước ngay cả khoản bồi thường đã bị ‘chiết khấu’ cũng không thực hiện nổi, khiến 10 năm cống hiến của nhân viên chỉ đổi lại vài trăm tệ. Nhân viên Canon cầm tiền bồi thường có thể yên tâm lên kế hoạch cho cuộc sống tiếp theo, còn công nhân ở Phật Sơn phải chạy vạy suốt một năm chỉ vì 699 tệ bồi thường mà cuối cùng vẫn không có nổi sự đảm bảo sinh kế cơ bản. Cũng là người đi làm thuê, tại sao số phận lại khác nhau đến vậy?”
Từ khóa Lãnh sự quán Mỹ Vũ Hán kinh tế Trung quốc Xã hội Trung Quốc































